Lúc Trương Nghiêu bước ra, trên mặt tràn ngập ý cười. Tiểu Lý ngẩng đầu sau đó cũng cười.
Trên mặt anh Nghiêu anh minh thần võ lại có mấy vết cào đáng yêu, ôi chua choa mèn ơi, hóa ra em Xuân lợi hại thế.
Tiểu Lý chế nhạo, Trương Nghiêu không quan tâm. Với anh mà nói, anh cảm thấy đây là huân chương tình yêu. Lúc anh đi, Từ Tái Xuân lại cho anh thêm mất vết, không có nguyên nhân nào khác, vì anh nói dốc. Nếu ở trong phòng cách âm thì không thể nghe được tiếng tiểu Lý ở bên ngoài, vậy cho thấy âm thanh trong phòng cũng có thể truyền ra một cách rõ ràng.
Mèo to Từ Tái Xuân thẹn quá hóa giận, túm lấy Trương Nghiêu cào một trận.
Đối với Trương Nghiêu mà nói, đúng là gánh nặng ngọt ngào mà.
Tiểu Lý cười đến đau bụng, cuối cùng thấy Trương Nghiêu muốn xuống dưới, suy nghĩ một chút vẫn là kéo anh lại.
“Anh Nghiêu, bỏ đi, em đi tìm Cố tổng…”
Cố Đông Hải coi như là người đầu tư, sáng sớm vì có việc nên đang trên đường tới.
Tiểu Lý không phải ghét bỏ Trương Nghiêu nha, mà tại vết cào trên mặt Trương Nghiêu rõ quá, tùy tiện YY chút đều có thể YY ra vô số tình tiết ướt át đó.
Ừ, hóa ra anh Nghiêu thích kiểu này.
Kiểu cuồng dã đấy, hahaha.
Mang theo nụ cười vui vẻ thỏa mãn vì hóng được chuyện, tiểu Lý xuống lầu.
Nếu đã không có chuyện gì, thì Trương Nghiêu phải làm chuyện quan trọng nhất chính là ở bên vợ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-ngoc/2692551/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.