Sức khỏe bà ngoại không lạc quan lắm, nhưng cô con gái vốn nên ở bên cạnh bà lại khoan thai đến muộn, đương nhiên, Trương Nghiêu không cho A Nguyệt sắc mặt tốt.
A Nguyệt thoáng nhìn Từ Tái Xuân phía sau Trương Nghiêu, trong lòng âm thầm quan sát, hóa ra đây chính là con vợ ngốc kia, dung mạo cũng không tồi, đáng tiếc là một đứa ngốc.
Chắc đã phát hiện được sự quan sát của A Nguyệt, Từ Tái Xuân không hiểu sao cảm thấy hơi khó chịu, cô trốn sau lưng Trương Nghiêu.
Trương Nghiêu cũng nhận ra, che chở Từ Tái Xuân nói: “Bà tới rồi à?”
A Nguyệt lấy lại tinh thần, gật đầu, ánh mắt xuyên qua Từ Tái Xuân nhìn phòng bệnh phía sau, “Mẹ đâu, có nghiêm trọng không?”
“Bà nói xem…”
Trương Nghiêu cười lạnh một tiếng, nắm tay Từ Tái Xuân trực tiếp lướt qua A Nguyệt.
Gương mặt A Nguyệt cứng đờ, có lẽ hơi xấu hổ.
“Thiết Ngưu… con đừng như vậy, mấy hôm trước mẹ có một vài việc…”
“Chuyện của bà không liên quan tới tôi.” Trương Nghiêu siết chặt tay Từ Tái Xuân.
A Nguyệt cười ngượng ngùng, “Việc ấy, Thiết Ngưu, mẹ thực sự có chuyện mà…”
“Tôi nói rồi, không liên quan tới tôi. Dù sao, cho tới bây giờ cũng không có bà.”
A Nguyệt ngẩn người, một lát sau lại đuổi theo, “Tiền viện phí đó…”
Lần này, tiếng hừ lạnh Trương Nghiêu cũng tiết kiệm, bình thản giống như bà ta là một người xa lạ không liên quan.
“Yên tâm, tôi đóng rồi.”
Từ Tái Xuân từ bàn tay đỏ lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-ngoc/2692525/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.