Trương Kiêu thuộc phái đóng kịch quả nhiên bị đánh một trận. Nhưng mấu chốt là hắn cởi quần rồi mà vẫn chưa làm gì cả, đã bị Trương Nghiêu xông vào túm lại dần một trận.
Chờ chút… Tại sao, cô Chương bên ngoài nhanh thế à? Lẽ nào Trương Nghiêu không được? Nghĩ đến khả năng này, Trương Kiêu cảm thấy khá an ủi.
Song, hắn đâu biết rằng, ngay cả cọng lông tơ của Trương Nghiêu, cô Chương căn bản chưa đụng tới một cọng.
Khi cô Chương ở thời kỳ phản nghịch đã gặp tiếng sét ái tình với Trương Nghiêu trên sân quyền anh, nhưng tiếc thay đối phương chẳng có chút hứng thú nào với cô ta. Cũng đúng thôi, lúc đó, cô Chương vẫn còn là một loli chưa mọc lông, đàn ông bình thường như Trương Nghiêu sao có thể để ý chứ.
Hơn nữa, anh bận rộn kiếm tiền vội vàng tách khỏi Trương gia vội vàng sống, căn bản chưa từng nhìn cô Chương.
Cô Chương cảm thấy trái tim mình bị hung hăng ném xuống đất, đau lòng muốn chết.
Trong nhà cô Chương này cái gì cũng có, duy nhất chỉ không có tình yêu. Nên cô Chương bốc đồng nghĩ cách dạy dỗ Trương Nghiêu.
Anh bị mù mắt chó rồi, mới có thể coi thường bản loli.
Loli hóa đen rất khủng bố. Thậm chí, cô ta còn tìm con gái tài xế, diễn một màn anh hùng cứu mỹ nhân.
Lúc đó, Trương Nghiêu vừa ra tay, vốn chỉ muốn dạy dỗ anh một chút, song hình như loli không ngờ, Trương Nghiêu căn bản không phải kẻ ăn chay. Người khác chọc giận anh, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-ngoc/2692508/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.