Tiệm sửa xe vào buổi chiều hiếm khi hơi thảnh thơi, mấy người đàn ông nằm ở khu nghỉ ngơi phía sau hút thuốc.
Đàn ông ở chung với nhau chủ đề mãi mãi là phụ nữ. Như lúc này chẳng hạn, mọi người nói tháng sau tiểu Lý kết hôn rồi, mấy người đàn ông cảm thán, tiểu Lý càng đắc ý, “Anh nói xem không xe không nhà cô ấy theo tôi làm gì đây?”
Mặc dù lời nói tràn ngập oán hận, nhưng rõ ràng có sự đắc ý trong ấy.
Trương Nghiêu trước sau vẫn không tham gia vào những đề tài này, chẳng phải anh không thích, mà vì anh có vợ rồi.
Vợ lại ngốc, phải nói Từ Tái Xuân thế nào đây.
Không biết tại sao, anh không thích người khác bàn luận về Từ Tái Xuân.
Chính anh cũng chẳng biết nguyên nhân.
Tiểu Lý hết sức đắc ý, bị lão Trầm đánh một trận no đòn, sau đó không biết ai chuyển đề tài sang Trương Nghiêu.
“Tiểu Lý đắc ý cái gì, chỗ chúng ta người có con đường làm quan rộng mở hẳn là Trương Nghiêu chứ? Nhìn người ta ở độ tuổi này đã lăn lộn thành con rể hiền của ông chủ lớn chúng ta, aizzz… Trương Nghiêu, cậu nói thử xem, phải chăng cô vợ kia… không thể nào được đúng không? Nếu không cậu cũng chẳng theo đám đàn ông da thô bọn tôi lăn lộn, mới kết hôn không nên cái gì đó dính nhau à…”
Từ Tái Xuân?
Trương Nghiêu dừng một chút, cô cũng không xấu. Trái lại, chính là một người đẹp, bất quá Trương Nghiêu hễ gặp bất cứ chuyện gì của Trương gia đều khá nhạy cảm.
Vừa nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-ngoc/134397/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.