XUÂN MUỘN – 20
Dây leo và mặt trời. Sau khi Lâm Sầm rời đi, Tưởng Vọng Thư bỗng cảm thấy hơi ngượng ngùng, cô liếc nhìn người đang rửa bát trong bếp, khẽ nói “Em lên lầu trước” rồi đi lên lầu. Tưởng Kỵ nghe tiếng bước chân lên lầu bên tai, lắc đầu rồi tráng sạch cái chén cuối cùng. Sau đó anh lại vắt thêm chút nước rửa bát, cẩn thận rửa sạch chiếc thìa khắc hình mặt trăng trên tay, rồi cho vào tủ diệt khuẩn. Anh ấn nút khởi động tủ diệt khuẩn “tít” một tiếng, bên trong tủ chuyển sang màu đỏ. Tưởng Kỵ đứng đó nhìn vài giây, xác định chiếc tủ diệt khuẩn hơi cũ kỹ này không tự động dừng lại thì mới quay người đi đun một ít nước sôi. Bình giữ nhiệt của Tưởng Vọng Thư ở trên lầu, anh quên mang xuống cho cô, vì vậy Tưởng Kỵ định lên lầu lấy bình giữ nhiệt xuống để đựng nước, rồi lấy thuốc cho Tưởng Vọng Thư uống. Khi Tưởng Kỵ lên lầu, Tưởng Vọng Thư đang nằm trên giường chơi điện thoại, khóe miệng còn vương một nụ cười rạng rỡ. Tưởng Kỵ nhíu mày, đi đến bên cạnh cô, giả vờ vô tình liếc nhìn. Màn hình điện thoại dừng lại ở khung chat WeChat, cô đang nói chuyện với người khác, những ngón tay mảnh khảnh lướt trên bàn phím điện thoại thoăn thoắt, ảnh đại diện của người kia là một hình mặt trời hoạt hình. Tưởng Kỵ khẽ hắng giọng, Tưởng Vọng Thư giật mình, suýt làm rơi điện thoại, cô giữ chặt điện thoại, rồi theo phản xạ úp ngược điện thoại lên chăn, sau đó nghiêng đầu nhìn anh: “Sao anh đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-muon-ky-hua/5198493/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.