XUÂN MUỘN – 03
Sữa tắm. Tưởng Vọng Thư sấy tóc xong liền bước vào bếp, mùi vị ngọt ngào trong không khí còn đậm hơn lúc trước. Trên chiếc bàn gỗ kê trong bếp, một hộp bánh gạo nếp đường đỏ đã mở nắp sẵn, phía trên có gác đôi đũa. Cô vừa định hỏi Tưởng Kỵ liệu có thể dùng đôi đũa này không, ngẩng đầu lại thấy người đàn ông đang quay lưng về phía mình, đổ mấy con tôm còn sống từ túi ni lông vào bồn rửa. Tưởng Vọng Thư không hỏi nữa, cô trực tiếp cầm đũa gắp một miếng bỏ vào miệng, rồi hạnh phúc nheo mắt lại. Bánh gạo nếp đường đỏ bên ngoài giòn rụm, bên trong dẻo quánh, mềm mịn, lớp đường đỏ phủ ngoài vừa khớp với khẩu vị ưa ngọt của cô, y hệt như hương vị trong ký ức. Tưởng Kỵ quay người lại, ánh mắt dừng ở đôi đũa trên tay cô. Đôi đũa này vừa nãy anh đã dùng. Ngày trước khi cô còn ở nhà, mỗi lần ăn món này cô đều bắt anh cùng ăn một miếng. Nhưng khi Tưởng Vọng Thư không có nhà, một mình anh không thể nào ăn thứ đồ ngọt lịm này. Sáu năm trôi qua, không biết hương vị có thay đổi không, anh sợ cô thất vọng nên vừa mới gắp một miếng để nếm thử. Không ngờ mới quay đi một cái, quỷ nhỏ tham ăn này đã dùng đôi đũa đó ăn mất rồi. Ánh mắt Tưởng Kỵ nhanh chóng lướt đi, anh không nói gì, chỉ khẽ nhắc nhở: “Đừng ăn nhiều quá, lát nữa không ăn nổi cơm trưa đâu.” Tưởng Vọng Thư ừ một tiếng, rồi lại gắp thêm một miếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-muon-ky-hua/5198476/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.