9.
Sau nửa tháng mài mò, cuối cùng tăng bào cũng được hoàn thành.
Xuân Cơ treo nó bên cửa sổ sáng sủa, đung đưa quạt giấy ngắm nghía. Tăng nhân mặc đồ giản dị, không thể trang hoàng quá nhiều, vì thế nàng chỉ thêu một vòng chỉ bạc tối màu ở mép tay áo của bộ tăng bào màu trắng ngà, những chỗ khác đều không thêm điểm tô.
Huyền Tịnh đứng tựa vào khung cửa, nhìn qua một lượt, bất đắc dĩ nhận xét: "Dáng vẻ tuy đẹp, nhưng không chịu được bẩn."
"Ngươi cẩn thận một chút không phải tốt sao." Xuân Cơ phồng má, có chút không vui. Quần áo do tay nàng làm ra, ai nấy không phải cảm kích mặc lên người, chỉ có hắn, không nói lời hay, còn cứ phải đưa ra ý kiến.
"Dù có cẩn thận, khi ngồi thiền trên bồ đoàn, e rằng tà áo sẽ để lại dấu vết." Tăng nhân không hiểu chuyện tình, tiếp tục làm người ta tức giận.
Xuân Cơ nhìn hắn chằm chằm, bỗng nhiên cười lên.
Huyền Tịnh bị cười làm cho ngứa ngáy, sau cùng mới phát hiện có điều không đúng: "Ta... nói sai lời rồi sao?"
"Không, lời ngươi nói rất đúng, đều là do ta không suy nghĩ kỹ." Nàng thu lại tăng bào, gấp đôi ném lên bàn, "Vậy thì thôi, lát nữa ta sẽ làm thành băng đô cho Tiểu Tam Tiểu Tứ dùng."
Huyền Tịnh đứng hình: "Tiểu Tam Tiểu Tứ là ai?"
Xuân Cơ liếc hắn, đáp một cách hời hợt: "Là thị vệ nhỏ trong phủ của ta. Tuổi còn trẻ, dung mạo như ngọc, rất được lòng người."
"Hít..." Huyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-mien/3417577/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.