Đoan Di Uyển, Du Tản cẩn thận quan sát sắc mặt của Du Nhược Hành cùng BanThị, dè dặt nói: “Phụ thân, mẫu thân, việc yểm bùa, vốn là lời nói vôcăn cứ, loạn ngôn…”
Du Tản còn chưa nói xong, một chiếc chén sứ màu trắng đã nện trên đầu hắn, nước trà tuy không nóng nhưng ướt sũng hết gương mặt, thoạt nhìn rấtchật vật, ra tay là Du Nhược Hành, Du Tản từ trước đến nay rất sợ phụthân, trước mặt mọi người bị đánh như vậy cũng không dám lên tiếng!
Du Nhược Hành là người bảo thủ, luôn chú trọng quy củ, huống chi thị thiếp mưu hại chủ mẫu, đừng nói trên sách vở, từ cổ tới nay đều không bao giờ được quá phận như thế, hiện tại Du Tản lại cư nhiên dám vì thị thiếplên tiếng khiến ông váng đầu! Ông không giỏi nói năng, dưới cơn thịnh nộ liền động thủ; so sánh với Du Nhược Hành vô cùng coi trọng quy củ, BanThị cũng vô cùng thất vọng – hiện giờ khắp phủ đều truyền chuyện này, Du Tản lại vẫn khờ dại có thể lấy vài câu thánh nhân nói hòng mong chuyệnlớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không sao?
Giang gia để yên sao?
“Cầu ông nội, bà nội làm chủ cho mẫu thân!” Du Tản bị Du Nhược Hành xán mộtđầu đầy nước trà không dám lên tiếng, trưởng tử của hắn – Du Thước bithống vạn phần, không quản Du Tản nghĩ thế nào, quỳ gối lê bước, dập đầu bang bang, thân thể Du Thước từ trước đến nay không tốt, tháng giêngGiang Thị qua đời, hắn khóc nức nở bi thống khiến thân thể suy sụp, hơnnửa tháng trước mới có thể đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-mau-hau-mon/51846/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.