"Thân nhân bằng hữu đều biết, ngươi tạm thời đổi hôn kỳ, lại bất định không chọn một ngày, ngươi khiến Tiêu gia mặt mũi để nơi nào?" Thanh thúy một tiếng sứ bể vang lên, xem ra Tiêu Nhữ Xương không có khắc chế, ném ly trà rồi.
"Nhém đi, ngươi vui lòng nhém liền nhém, Cầu Phủ mấy cái ly này còn là mua được." Cầu Thế Trinh lành lạnh nói.
Một hồi lâu không có nghe thấy thanh âm Tiêu Nhữ Xương, Thẩm Thanh Lạc trong lòng cao hứng, điều này khiến ngụy quân tử phải kinh ngạc rồi.
"Gia tại sao không chịu thành thân?" Quế Viên một mặt hướng trong phòng nhìn lén, một mặt tò mò hỏi nói.
"Có thể là do cô nương Minh Nguyệt bên gối thủ thỉ." Hà vận bĩu môi, nhỏ giọng nói: "Cũng không nhìn mình là thân phận gì, Gia cưng chiều nàng mấy ngày, liền quên tự quên bản thân mình là ai, nhưng cũng kỳ quái, Gia lại có thể cho nàng thuyết phục."
Muốn biết cũng biết rồi, Thẩm Thanh Lạc lặng lẽ mà lôi kéo Quế Viên, đang muốn nói với nàng đi, Tiêu Nhữ Xương đi ra, Thẩm Thanh Lạc vội khép lại tay áo cúi đầu, cùng Lan Hương đám người cùng nhau đứng nghiêm.
"Thế Trinh, nha hoàn này chưa từng thấy qua? Mới vừa vào phủ hay sao?" Tiêu Nhữ Xương dừng bước lại.
Cảm nhận được tầm mắt của Tiêu Nhữ Xương rơi vào trên người mình, Thẩm Thanh Lạc trái tim rét lạnh, thầm kêu hỏng bét, cái tên ngụy quân tử này lòng sâu không lường được. Không thông báo không biết lại giở trò gì, vừa mới nghĩ như vậy, lại nghe Tiêu Nhữ Xương nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-mang-luu-luyen/192046/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.