"Bởi vì cô nương cần một chỗ an thân, tại hạ lại cần một người lanh lợi thông minh mà muội phu lại không biết nàng giúp ta một tay." Tiêu Nhữ Xương mỉm cười nói.
Có một nguyên nhân hắn không có nói, hắn nhì trúng Thẩm Thanh Lạc còn có một nguyên nhân trọng yếu, Thẩm Thanh Lạc đối với tướng mạo tuyệt hảo của hắn làm như không thấy có nửa điểm cũng không trầm mê, nếu ngay cả nhìn hắn cũng không vừa mắt, tất nhiên cũng sẽ không nhìn trúng Cầu Thế Trinh, sẽ không trở thành một tình địch của muội muội hắn. Mà Thanh Lạc mặc dù dung nhan không tệ, cũng không phải là quá xinh đẹp, nghĩ đến sẽ không khiến cho Cầu Thế Trinh nhìn chăm chú, một người thích hợp như thế quá khó khăn tìm, cũng không kịp là một người xa lạ rồi.
Cũng vả lại theo ý hắn, Thanh Lạc đã ở bước đường cùng, hắn cấp cho nàng chỗ an thân, dĩ nhiên là đối với hắn mang ơn .
Thẩm Thanh Lạc thuận lợi vào Cầu phủ, còn được cử làm Nhị quản sự, một tiểu cô nương mười sáu tuổi được làm quản sự, có chút không thể tưởng tượng nổi, nhưng Tiêu Nhữ Xương an bài thân phận cho nàng là biểu muội của Nhị quản gia Ngô Minh Dương, giới thiệu nàng vào Cầu phủ đúng là Ngô Minh Dương, cũng không ai dám ngay mặt nói lời lạnh nhạt.
Thì ra là Ngô Minh Dương là người của Tiêu Thế Xương, không biết bên trong Cầu phủ còn có bao nhiêu người của Tiêu Nhữ Xương, hắn vì muội muội, ngược lại thật sự là tận hết sức lực rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-mang-luu-luyen/192043/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.