Lúc nào cũng chú ý mặt mũi, lúc nào cũng muốn bảo toàn mặt mũi, kết quả là danh chả thấy đâu, còn mất rất nhiều bạc, mặt mũi cũng bị vứt sạch.
Tiêu Nhữ Xương im lặng một lúc lâu, Cầu Thế Trinh nhàn nhạt chờ, không nói một lời chờ hắn ra quyết định lựa chọn của mình.
Thẩm Hựu Đường không nhịn được đi tới lui mấy vòng, đối với Cầu Thế Trinh nói: "Có muốn tố cáo hay không, ngày mai ngươi đến phủ ta cho ta biết, giờ ta đi trước."
Hắn ở lại cũng chẳng có tác dụng khiến Tiêu Nhữ Xương ra quyết định ngay, Cầu Thế Trinh gật đầu đồng ý.
Từ cánh cửa sảnh đang mở rộng nhìn ra bên ngoài, có thể thấy sao trên trời đã dần biến mất, cả một bầu trời rộng lớn giờ chỉ còn lại vầng trăng, cũng mông lung ảm đạm.
Tiêu Nhữ Xương nhất định bảo trì tư thế cuộn lại núp ở trên ghế bất động, thỉnh thoảng ngón tay co quắp một cái cho thấy hắn không có ngủ, cho thấy hắn đang suy tư kịch liệt.
Cầu Thế Trinh ngồi ở một bên, lẳng lặng chờ quyết định của hắn. Không có thúc giục cũng không dám thúc giục, hắn sợ Tiêu Nhữ Xương cái gì cũng không để ý cùng hắn liều cái cá chết lưới rách, phía Lang hoàn các hắn không có biện pháp giải quyết, về sau lang hoàn các có hành động trả thù gì tạm thời không nói đến, hiện tại tâm trí của hắn tất cả đang đặt trên người ngồi đối diện này.
Ngoài cửa sổ dần xuất hiện ánh rạng đông nhàn nhạt, xuyên thấu qua song cửa sổ chiếu vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-mang-luu-luyen/1408341/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.