Ánh sáng nhu hòa chiếu xuống qua những tầng mây, chiếu xuyên qua cửa sổ, tạo ra nhiều màu sắc nhu hòa giống như ở trong giấc mộng, khiến cho người ta say mê, cũng tự dưng sinh ra mấy phần phiền muộn cùng đau buồn.
Thẩm Thanh Lạc ngồi ở phía trước cửa sổ ngơ ngác nhìn mặt trăng trên bầu trời, nàng rất hiểu tính tình của Cầu Thế Trinh, nếu không có việc gì, hắn chắc chắn sẽ tới đón nàng trở về, nếu là chuyện nhỏ, hắn sẽ đến đây thăm nàng để cho nàng an tâm, vậy mà bây giờ hắn vẫn chưa đến thăm nàng, cho thấy chuyện tình tương đối khó giải quyết, cha của nàng rốt cuộc muốn làm gì? Sẽ không vì tiền mà đưa nàng cho Tiêu Nhữ Xương chứ?
Thẩm Thanh Lạc trong lòng tràn ngập lửa giận, kiếp trước cha nàng phá hủy nàng, tới kiếp này cũng không chịu bỏ qua cho nàng sao? Tiêu Nhữ Xương cũng được Cầu Thế Trinh cũng được, thật ra người tạo ra số phận bi cho nàng ở kiếp trước, chính là cha nàng. Nếu không xảy ra chuyện với Tiêu gia, đứa bé tự nhiên sẽ không mất đi, bằng sự sủng ái của Cầu Thế Trinh đối với nàng, chắc chắn nàng sẽ rất hạnh phúc.
Đúng vậy, nàng cũng đã từng rất hạnh phúc!
Lặng yên nghĩ tới mọi chuyện từ kiếp trước đến kiếp này, có một một số tình tiết bị lơ là do quá phẫn hận mà chôn vùi đi đột nhiên ở trong đêm yên tĩnh này giống như tia chớp xẹt qua trong đầu nàng.
—— Thanh Lạc, Tiêu Nhữ Xương xảo trá, có thể hạ thuốc nàng sau đó ô nhục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-mang-luu-luyen/1408333/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.