Nhị công tử mày mắt xinh đẹp, mặc một chiếc áo bào gấm thêu hoa văn bằng vàng, áo choàng bằng lông phượng hoàng xanh, dáng người cao ráo, ánh mắt nhẹ nhàng nhìn thoáng qua, cả người phi phàm tuấn tú, quý giá vô cùng. 
Ta theo chân hắn, tiếp tục cúi đầu đi bên cạnh. 
Hắn cuối cùng cũng mở miệng nhưng không hỏi ta tại sao lại xuất hiện ở Minh Nguyệt lâu, mà lạnh lùng nói: "Tưởng thế tử này không phải là kẻ tốt lành gì đâu." 
Ta khẽ gật đầu. 
Hắn lại nói: "Ta vốn tưởng rằng, ngươi khác với bọn họ." 
Trong lời nói, không chứa chút cảm xúc nào, cũng không nghe ra ý sâu xa. 
Ta hiểu ý hắn, từ nhỏ hắn đã được mọi người nâng niu, trẻ tuổi đắc chí, đừng nói là phủ Ngự sử, ngay cả ở kinh thành, hắn cũng là một công tử cực kỳ nổi bật. 
Lần đầu ta đến phủ Ngự sử, từng ở chung với cháu gái của Đỗ di nương nhị phòng là Đỗ Tố Liễu ở Tây sương viện. 
Đỗ di nương không giống với dì ta là Trịnh thị, bà ta rất thông minh, lại có nhan sắc, đôi mắt phượng câu hồn, được nhị lão gia yêu thích nhất. 
Bà còn sinh cho nhị lão gia một đứa con trai ngay dưới mí mắt của nhị phu nhân, không biết dùng thủ đoạn gì mà nhị phu nhân vốn tính tình không tốt, lại vẫn luôn dung thứ cho bà. 
Đỗ di nương chắc chắn là thông minh, chính vì sự thông minh này, cháu gái bà là Đỗ Tố Liễu khác với ta, cùng là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-lai-trieu-trieu/3576018/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.