Đem Yến Nhiễm điều vào nội viện làm việc, quả thật là việc Lý Tịch Trì tối hôm qua mới quyết định.
Trong đó cũng chẳng có nguyên do gì đáng nói tỉ mỉ. Chỉ là ban ngày hắn thấy Yến Nhiễm đứng ở trong mưa, mờ mịt thê lương, đột nhiên nhớ tới hắn xuất thân từ sa mạc, chỉ sợ không thích ứng được khí hậu lạnh ướt nơi đây, nhưng lại bất tri bất giác phải chịu đựng một năm, trong lòng cảm thấy như đang vướng mắc cái gì.
Bỗng nhiên tới buổi tối, tên nô tài nói tuyết sắp rơi, Lý Tịch Trì mới nhớ tới chuyện gỗ Khê Xích, rốt cục không nhịn được kêu tổng quản, nhưng lại chỉ tùy tiện nói là an bài một công việc trong nội viện cho Yến Nhiễm.
Mà thẳng đến sau giờ ngọ hôm nay nghe thấy Ngữ Đồng đến phục mệnh, hắn mới biết được Yến Nhiễm được an bài vào thư phòng của mình.
Sau đó, tựa hồ không có lý do gì, từ trước đến nay Lý Tịch Trì hầu như không bao giờ tới thư phòng sau giờ ngọ, lại một mình hướng Mộng Bút Hiên cất bước.
Theo suy nghĩ của hắn, nguyên là muốn thông qua một năm khổ dịch này, đem tính cách quật cường của Yến Nhiễm xóa bỏ sạch. Ngay cả vẻ hoạt bát lanh lợi tựa như ánh sáng rực rỡ trong sa mạc cũng đã không còn, như vậy ít nhất cũng xứng với thân phận tù binh của hắn.
Rất nhiều lần, Lý Tịch Trì được mời vào hoàng cung tham gia tiệc rượu, nhìn thấy các mỹ nhân muôn màu muôn vẻ bị bắt đến từ dị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-lai-ho-thuy-luc-nhu-lam/1871852/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.