Không gian chật chội, chiếc bàn cũng rất nhỏ, bởi vì đông khách, lối đi vốn hẹp giờ cho thêm ghế càng chật chội hơn, khoảng cách giữa các bàn cũng trở nên gần hơn.
Chu Dương ngồi xuống, Triệu Hằng có loại cảm giác người lớn ngồi cùng xe với con nít. Ngược lại Tiểu Á ở bên cạnh, cậu ngồi ở lối đi hẹp này, dáng người nhỏ gầy vẫn có chút chỗ trống.
Triệu Hằng rút giấy và xê dịch ống đũa sang bên cạnh, nói: "Tiệm này làm ăn tốt thật, không nghĩ tới lại gặp được hai người, khéo thật đấy."
Chu Dương nhìn chằm chằm vào mặt cô, cô quá thản nhiên, vì thế anh vươn một chân ra bên ngoài, thả lỏng tay chân, tùy ý trò chuyện: "Cô đi một mình à?"
Triệu Hằng: "Ừ."
Nhân viên phục vụ lại lách vào lần nữa, lúc này cô ấy hơi thở hổn hển, chứng tỏ bận rộn không ngừng, "Hai anh ăn gì... Ồ, là khách quen nha, để tôi mang đĩa đậu phộng cho hai người!"
Chu Dương và Tiểu Á gọi xong đồ, Triệu Hằng hỏi: "Hai người thường tới tiệm này à?"
"Ừ. " Chu Dương nói, "Chúng tôi ở gần đây, tiệm này ăn cũng được."
Triệu Hằng cũng không hỏi bọn họ sống ở khu nào.
Tiểu Á làm thủ ngữ.
Triệu Hằng nhìn về phía Chu Dương, Chu Dương phiên dịch: "Cậu ấy nói chúng tôi thường mua đồ ăn sáng ở đây."
Tiểu Á lại tiếp tục làm thủ ngữ.
Chu Dương nhìn cậu, thấy Triệu Hằng lại nhìn mình, anh phiên dịch: "Tiệm này từng lên TV, rất nhiều người ở xa chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-khoi/2489500/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.