Anh cảm thấy sau khi cô uống rượu hành động vô cùng lưu loát, người bình thường cũng nên lo trước lo sau, cô thì như đã phải nghẹn lâu dài, dựa vào rượu mới có thể hơi phóng túng.
Anh nghĩ cũng có thể là mình uống quá nhiều.
Chu Dương kéo áo khoác lên, cầm ví tiền, chìa khóa và điện thoại, nói: "Đi thôi."
Triệu Hằng suy nghĩ nói: "Anh cũng uống rượu không thể lái xe."
"Cùng đi xe đạp với cô."
Triệu Hằng không nói thêm gì nữa, cô thay giày, Chu Dương ở đằng sau chờ cô, đưa ba lô cho cô.
Hai người đi ra cư xá lấy xe, xe này không thích hợp với người có hình thể như Chu Dương, lớn nhỏ không cân đối. Triệu Hằng nhìn mỉm cười, cô mở hướng dẫn điện thoại.
Chu Dương xoay tay lái, cúi đầu nhìn chiếc xe đạp xinh xắn, anh nghe xong giọng nói hướng dẫn, hỏi: "Cô không biết đường? Cho tới bây giờ chưa từng đi?"
"Ừ, chưa từng. Làm sao vậy?"
"Tôi cho rằng có lẽ dân địa phương đều đã từng đi."
Triệu Hằng cười: "Có rất nhiều nơi tôi chưa từng đi."
"Hả?"
"Thời cấp ba nghỉ đông và nghỉ hè bận rộn làm thêm, đại học càng đừng nói, sau khi đi làm hận không thể phân thân mỗi giây." Cô cài xong hướng dẫn, nói, "Hiếm khi mới có lúc rảnh thế này."
Chu Dương khi còn đi học biết không nên làm việc xấu, cũng may anh chỉ học hút thuốc, chưa từng chệch đường. Cha mẹ rất khoan dung với anh, với điều kiện trong nhà, anh chưa từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-khoi/2489471/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.