Chu Dương liên tục hai đêm không về nhà trọ, việc này trở thành đề tài buôn dưa cho đám bạn cùng phòng. Sáng sớm mọi người còn chưa ra ngoài đi làm, A Uy bắt được Tiểu Á mới từ trong nhà vệ sinh đi ra, hỏi cậu: "Hai ngày nay anh Chu đều ngủ ở đó à? Có phải ở chung với người đẹp kia rồi không?"
Tiểu Kỳ nói: "Cô ấy tên Triệu Hằng, xem trí nhớ của anh kìa." Lại hiếu kì nói, "Tiểu Á, cậu nói nhanh đi!"
Tiểu Á thành thật làm thủ ngữ, không có người hiểu. Tiểu Kỳ nói: "Cậu đừng khoa tay múa chân nữa, điện thoại đâu? Viết ra."
Tiểu Á vẫn làm thủ ngữ.
Gỉa vờ giả vịt, Tiểu Á rõ ràng là cố ý, A Uy tức giận xoa mạnh đầu cậu, hóng chuyện thất bại rồi.
Lúc Chu Dương tới đón Tiểu Á, cậu tranh công, kể chuyện buổi sáng cho anh biết. Chu Dương buồn cười, qua loa gật đầu: "Được rồi, cám ơn."
Tiếp tục với công việc đóng đinh, hôm nay hai người bận đến khi bầu trời tối đen mới trở về. Chu Dương đưa người đến cư xá cũng không rời đi, anh cùng Tiểu Á lên lầu, vừa vào cửa, thấy A Uy đập ghế sô pha lớn tiếng hô: "A, anh Chu trở lại —— "
Tiểu Kỳ từ trong phòng ngủ chui đi ra, "Anh Chu về rồi à!"
"Ừ." Chu Dương tùy ý hỏi, "Đều ăn hết rồi?"
"Ăn rồi, hai người chưa ăn à?"
"Vẫn chưa."
"Em bỏ sủi cảo vào trong tủ lạnh, hai người muốn ăn thì nấu đi."
"Anh không ăn đâu."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-khoi/2489435/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.