Ba chiếc túi to Triệu Hằng xách hơi cố sức, Chu Dương lại rất dễ dàng, trên tay kia anh còn mang theo túi hành lý. Triệu Hằng hỏi: "Vừa về sao?"
"Ừ, vừa xuống xe."
"Đưa túi cho em."
Túi hành lý không nặng, Chu Dương đưa thẳng cho cô."Muốn đi về rồi hả?" Anh hỏi.
Triệu Hằng gật đầu.
"Ở đâu?"
"Bên kia." Triệu Hằng dẫn đường cho anh.
Lối đi bộ rất rộng rãi, hai người cách nhau nửa cánh tay. Quá lâu không gặp, nhất thời lại không có gì để nói, cho đến khi một sợi dây điện phía trước chặn đường, Chu Dương mới bước thêm một bước tới gần cô, Triệu Hằng mới mở miệng: "Lần này thông qua đơn xin về nhà rồi hả?"
"Thông qua."
"Có thể ở được mấy ngày?"
"Ba ngày." Anh tính toán thời gian chỉ có ba ngày, muốn cùng cô đón giao thừa, hôm nay về đến nơi, ngày kia đi.
"Ừ." Triệu Hằng nói.
Cô có loại cảm giác lạ lẫm, người bên cạnh vẫn cao lớn như vậy, hình như gầy đi không ít, hình dáng khuôn mặt so với trước càng thêm tươi sáng rõ nét.
Một đường im lặng, như là người quen thuộc lại xa lạ nhất, Triệu Hằng nghĩ.
Chu Dương chỉ biết địa chỉ chỗ trọ mới này, còn chưa từng tới. Anh quan sát bên ngoài nhà trọ, kiến trúc tương đối mới, ước chừng hơn ba mươi tầng, xung quanh xanh hoá không tệ.
Anh đi theo Triệu Hằng vào thang máy, đi ra ở tầng hai mươi, anh trông thấy cô cầm chìa khóa mở cửa, nhớ tới chiếc chìa khoá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-khoi/2489411/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.