Khi Bắc Thần Quang Vũ mang theo Đồng Diễm trở lại Bắc Nguyệt dịch quán, đã là lúc đốt đèn rồi.
Hồng mao tiểu lang này một đường chỉ kề cận hắn, lại ở trong lòng hắn thế nào cũng không chịu xuống, Bắc Thần Quang Vũ đành phải ôm nó, may mà tiểu quỷ này không nặng, bằng không thật chịu không nổi.
Trên đường, tiểu quỷ này dựa vào trên vai hắn ngủ, ngủ thật ra cũng ngoan lắm, không có chảy nước miếng trên người hắn hay gì đó, hai tay nhỏ bé nắm chặt vạt áo trước ngực hắn, lông mi dày giống hai cây quạt nhỏ, hạ bóng trên trên gương mặt đỏ bừng. Nhìn thấy gương mặt lúc ngủ phấn nộn nộn này, chạm vào nơi mềm mại trong lòng Bắc Thần Quang Vũ, hắn nhẹ nhàng thở dài, nghĩ, nếu bản thân là một thẳng nam, nếu không có trận tai nạn xe cộ kia, hắn hiện tại chắc cũng đã làm ba ba có một đứa nhỏ lớn như vậy.
Xe ngựa vững vàng đứng ở cửa dịch quán, chấn động rất nhỏ làm cho Đồng Diễm ngủ không say tỉnh lại, nó mở ánh mắt sương mù, bộ dáng mơ mơ màng màng thật là đáng yêu, bất quá, nó rất nhanh liền thanh tỉnh lại, ôm chặt Bắc Thần Quang Vũ, ánh mắt khôi phục ngang bướng cùng cảnh giác, trừng mắt nhìn cảnh vật chung quanh.
Tiểu lang này sao lại thiếu cảm giác an toàn như vậy? Bắc Thần Quang Vũ yêu thương sờ sờ tóc mai của Đồng Diễm, nhẹ giọng nói: “Tiểu quỷ, chúng ta tới rồi.”
Bắc Thần Quang Vũ ôm Đồng Diễm xuống xe, thả nó xuống, Đồng Diễm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-hoa-thu-nguyet-lieu-bat-lieu/3235948/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.