Từ giấc ngủ say tỉnh lại, đã là chạng vạng, ánh nắng chiều mờ nhạt xuyên qua song cửa gỗ chiếu vào, hắt bóng hoa văn điêu khắc phức tạp tinh mỹ trên tấm thảm dày.
Bắc Thần Quang Vũ nằm trên long sàng thật lớn của Bắc Thần Mặc Hoàn, trong hơi thở là tùng mộc hương thanh nhã. Hắn nghiêng đầu nhìn bóng lưng Bắc Thần Mặc Hoàn đứng thẳng ngoài sa liêm, để Lương công công hầu hạ y thay y phục.
Cởi ra ti bào màu đen mềm mại kia, Bắc Thần Mặc Hoàn lộ ra lưng vai rộng rắn chắc, hình thể hoàn mỹ, đường cong nổi rõ, eo gầy gò, còn có cái mông tròn chắc kiều đĩnh cùng hai chân thon dài hữu lực khuất dưới quần dài.
Bắc Thần Quang Vũ nghiêng người nằm, một tay chống đầu, một đôi mắt to tròn cười tủm tỉm cong lên, thưởng thức hình ảnh đẹp đẽ mĩ nam thay y phục.
Bắc Thần Mặc Hoàn giống như cảm ứng được ánh mắt của hắn, hơi hơi nghiêng đầu, bên môi gợi lên một nụ cười tà khí.
Vân văn bào phục xanh ngọc, góc áo dùng tơ vàng thêu, đai lưng cùng màu, sợi tóc đen bóng lại tùy ý địa dùng một dây cột tóc buộc phía sau, quay người lại, trên gương mặt kinh thế tuyệt đẹp, cao quý tao nhã nói không nên lời, chính là một đôi mắt màu vàng lợt lưu chuyển ánh sáng toát ra vài phần tà tứ cùng khí phách đế vương.
Bắc Thần Mặc Hoàn nhẹ nhàng nâng tay, để Lương công công sửa sang lại góc áo cho tốt, xốc sa liêm đi đến bên giường, vươn ngón
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-hoa-thu-nguyet-lieu-bat-lieu/3235935/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.