Giờ ngọ hôm sau ngày lượn hết Kì niên tiết, ánh nắng ấm áp chiếu vào đình viện lãnh tình, nhánh cây trụi lủi có chút tuyết đọng. Bắc Thần Quang Vũ lười biếng tựa vào cái giường cạnh cửa sổ trong thư phòng ở Bảo Khánh Cung, cầm một quyển du ký hôm kia mua lật tới lật lui xem.
Một cây mai đang nở hoa nơi góc đình viện, không khí lành lạnh ngoài cửa sổ bí mật mang theo hương hoa mai sâu kín thanh nhã từ cửa sổ tràn vào thư phòng, mà trong phòng đặt noãn lô lại ấm áp thoải mái, hương hoa mai thoang thoảng trở thành an tức hương làm người ta buồn ngủ, khiến Bắc Thần Quang Vũ mơ màng, ngáp mấy cái, văn tự trước mắt cũng dần dần mơ hồ.
Kéo kéo cẩm bị mềm mại có mùi hoa cỏ trên người, vỗ vỗ cái gối đang dựa vào, Bắc Thần Quang Vũ buông sách chuẩn bị hảo hảo ngủ một giấc. Lúc này có một tiểu thái giám đứng ở cửa thư phòng thò đầu vào nhìn, Bảo công công trừng mắt, ý bảo tiểu thái giám kia ra toà viện chờ, sau đó khinh thủ khinh cước đóng kín cửa sổ trong thư phòng, chỉnh lại góc chăn cho Bắc Thần Quang Vũ, kiểm tra noãn lô, mới cước bộ nhẹ nhàng chậm chạp ra khỏi thư phòng, nhẹ nhàng đóng cửa.
Đợi Bảo công công đi vào đình viện, tiểu thái giám vội vàng đến đón, nói: “Công công, vừa rồi Tể phụ đại nhân cho người đến tặng lễ vật, tiểu nhân không dám tự quyết, hỏi hai vị cô nương Hàn Mai cùng Đông Tuyết, họ nói trước hết mời công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-hoa-thu-nguyet-lieu-bat-lieu/3235932/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.