Trong thư phòng.
Hai vợ chồng, ngồi đối diện nhau.
Binh Bộ Thượng thư thành thật kể hết mọi đầu đuôi câu chuyện.
Phu nhân Binh Bộ Thượng thư kinh hãi, đôi môi tái mét mấp máy, không nói nên lời.
Ngón tay run rẩy bưng chén trà lên, muốn trấn tĩnh lại tinh thần.
Nhưng lại run rẩy càng dữ dội hơn, chén trà "choang" một tiếng vỡ tan trên mặt đất, tứ phân ngũ liệt.
Tựa như Binh bộ Thượng thư phủ lúc này.
“Thì ra là vậy.”
Mãi lâu sau, Phu nhân Binh bộ Thượng thư mới khó nhọc cất lời: “Lão gia, chàng hồ đồ quá!”
“Ta…” Binh bộ Thượng thư cười t.h.ả.m một tiếng: “Ta không xứng làm phụ thân, không xứng làm phu quân.”
“Nhưng…”
“Không.” Phu nhân Binh bộ Thượng thư quát lên: “Chàng hồ đồ là ở chỗ tuân theo mật chỉ của Bệ hạ, phạm phải tội tày trời, đó mới là đường cùng thực sự.”
“Nếu sự việc bại lộ, chàng chính là kẻ thế tội.”
“Kể cả sự việc không bại lộ, Bệ hạ cũng chẳng dung thứ cho chàng sống sót.”
Chỉ có người c.h.ế.t mới có thể giữ kín bí mật.
“Lão gia dừng lại ở bờ vực thẳm này, vẫn chưa muộn đâu.”
“Không giấu lão gia, sau khi thiếp đoán rằng có khả năng Trung Dũng Hầu phủ đã bắt đi các hài tử, thiếp ngược lại cảm thấy nhẹ nhõm và yên lòng hơn.”
“Dù phải chịu chút khổ sở, nhưng tám chín phần mười vẫn giữ được mạng sống.”
“Lão gia muốn làm gì, cứ làm đi.”
“Thiếp sẽ trấn giữ phủ đệ, sẽ không để người khác phát hiện ra điều gì bất thường.”
“Những năm qua, thiếp ghen tuông, lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-hoa-chieu-chuoc/5053874/chuong-384.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.