Thuở thiếu thời, trưởng bối trong gia tộc đã hạ một quyết định dứt khoát.
Đường tỷ bệnh nặng, Nguyễn gia không thể mất đi mối hôn nhân với Cố gia, bất chấp ý nguyện của nàng ta, lấy danh nghĩa hầu bệnh, đưa nàng ta vào Nhữ Dương Bá phủ.
Nàng ta không có tư cách từ chối.
Không, chính xác là, thân tộc từ đầu đến cuối chưa bao giờ cho nàng ta tư cách cự tuyệt.
Nguyễn gia sợ nàng ta làm hỏng chuyện, liền trực tiếp dùng t.h.u.ố.c kích dục.
Trong tiểu sương phòng cách vách phòng ngủ của đường tỷ, nàng ta mất thân cho lão Nhữ Dương Bá.
Nàng ta thậm chí còn nghe rõ tiếng đường tỷ ho sù sụ đến xé lòng.
Nàng ta thậm chí có thể hình dung được ánh mắt đường tỷ long sòng sọc khi nghe thấy nàng ta và lão Nhữ Dương Bá đang chăn gối bên cạnh.
Nàng ta “hầu bệnh” chưa đầy mười ngày, đường tỷ đã trút hơi thở cuối cùng.
Bảy bảy bốn mươi chín ngày sau khi đường tỷ qua đời, nàng ta trở thành Nhữ Dương Bá phu nhân, thành Tiểu Nguyễn Thị trong miệng người đời.
Rất nhiều người nói, chính nàng ta đã khiến bệnh tình của đường tỷ thêm trầm trọng, chính nàng ta đã làm đường tỷ tức c.h.ế.t.
Nàng ta không biết phải biện giải thế nào.
Bởi vì, khi tỉnh giấc vào nửa đêm, nàng ta cũng nghĩ như vậy.
Nàng ta thậm chí còn tự giày vò mình, đặt mình vào vị trí của đường tỷ.
Thuở thiếu thời, nàng ta không thể chống lại thân tộc trưởng bối, không thể chống lại mệnh lệnh của cha mẹ và lời mai mối.
Cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-hoa-chieu-chuoc/5053728/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.