Trong lòng nàng có Tạ Chước sao? Không.
Không phải trong lòng nàng có Tạ Chước, mà là Tạ Chước đã dùng một tư thái không thể ngăn cản mà gieo rắc, bám rễ, sinh sôi nảy nở trong lòng nàng.
Ngoài cửa sổ, hoàng hôn bao trùm, gió đêm bắt đầu nổi lên.
Những cánh hoa trên cành bay lả tả rơi xuống, im lìm vô tiếng, nhưng lại hữu hình.
Cố Vinh im lặng không nói, thần sắc ngập tràn một cảm giác m.ô.n.g lung khó tả, vượt khỏi sự kiểm soát của mình.
Những đóa hoa bị gió thổi rụng, khi nở rộ, liệu có từng dự liệu được kết cục tan tác thành bùn đất.
Khi Cố Vinh đang thất thần nhìn những cánh hoa rơi trong gió đêm, Yến Tầm cũng nhìn nàng với ánh mắt trong trẻo và chân thành.
Yến Tầm thầm nghĩ, Tài thần nương nương quả nhiên là tuyệt sắc vô song.
Mái tóc đen nhánh óng ả được vấn thành một búi tóc trang nhã, điểm xuyết khéo léo vài đóa hoa đào cài tóc sống động như thật. Một bên búi tóc xiên một chiếc trâm cài Bộ Diêu xuyên hoa múa ngọc bằng vàng, nó khẽ lay động theo gió đêm lọt qua cửa sổ, những chuỗi ngọc chạm vào nhau phát ra tiếng "leng keng" thanh thúy, êm tai.
Đó là âm thanh duy nhất.
Cũng là ánh sáng duy nhất.
Ngay lúc Yến Tầm cho rằng Cố Vinh sẽ lảng tránh không đáp, một thanh âm trong trẻo như mưa xuân gõ lên phiến đá xanh chợt vang lên: “Nói không rõ.”
Nói không rõ.
Trong lòng nàng chôn giấu bí mật khó nói, mà Tạ Chước đang cố gắng hết sức để vén bức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-hoa-chieu-chuoc/5053655/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.