“Hôm khác rảnh rỗi, con sẽ lại dùng bữa cùng mẫu thân.” Tạ Chước làm ra vẻ muốn đứng dậy.
Cố Vinh thi lễ, ôn nhu uyển chuyển, yếu mềm lại cẩn trọng giữ lễ nói: “Thần nữ cũng đã chuẩn bị lễ vật cho Tiểu Hầu gia.”
“Theo lý, thần nữ nên đích thân đến Trung Dũng Hầu phủ để tạ ơn Tiểu Hầu gia, nhưng trong phủ gần đây không có nữ quyến trưởng bối chủ sự, mạo muội đến cửa sợ gây điều đàm tiếu, mang lại phiền phức không cần thiết cho Tiểu Hầu gia, nên mới nghĩ đến việc mang tạ lễ đến Điện hạ Phủ luôn.”
“Một phần lễ mọn, xin Tiểu Hầu gia vui lòng nhận cho.”
Một lời nói, lễ phép, đường hoàng.
Ánh mắt Điện hạ lướt qua một chút hài lòng.
Đích trưởng nữ Nhữ Dương Bá phủ, nào có tệ hại như lời đồn đại bên ngoài.
“Chỉ là lời nói tiện miệng mà thôi.” Ánh mắt Tạ Chước đặt trên túi hương đeo ngang hông Cố Vinh, trong đầu chợt hiện lên bóng hình run rẩy nhẹ nhàng mà y thấy qua màn xe ngựa ngày hôm qua.
Thôi, vẫn là nên nhận lấy.
Y nhận lấy, Cố Vinh sẽ an tâm.
Dường như sợ Tạ Chước sẽ từ chối, Cố Vinh nhanh chóng ngẩng mắt lên, sau khi ánh mắt giao nhau lại vội vàng cúi đầu, khẽ nói: “Không phải là lễ vật gì quý trọng...”
“Chước nhi, nhận lấy đi.” Điện hạ ôn tồn nói.
Nếu để người khác biết Cố Vinh đến cả tạ lễ cũng khó lòng dâng tặng, hoàn cảnh của Cố Vinh có lẽ sẽ càng thêm khó khăn.
Con gái của cố nhân, đáng thương xiết bao, lại còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-hoa-chieu-chuoc/5053553/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.