Nhữ Dương Bá phủ tuyệt đối không thể xảy ra tai tiếng đích nữ của nguyên thê g.i.ế.c c.h.ế.t kế mẫu.
Nếu không, Bệ hạ tuyệt đối sẽ không dung thứ cho hắn xuất hiện trên triều đường nữa.
Nhữ Dương Bá siết chặt cánh tay Cố Vinh, khẩn cầu nói.
Cố Vinh xoay người lại, ánh mắt bình tĩnh như nước: “Vậy, Phụ thân định bắt ta tự vẫn ở Xuân Huyên Viện sao?”
Cơ thể Nhữ Dương Bá khẽ run lên, nhưng lực tay không hề giảm đi nửa phần, rồi hắn lập tức gọi hộ viện tước đoạt con d.a.o găm khỏi tay Cố Vinh.
Đào thị vừa bò vừa lăn, trốn ra phía sau Nhữ Dương Bá.
“Phụ thân đối với Đào thị quả là tình thâm ý trọng.” Cố Vinh ôm hết chén đĩa, thức ăn trên bàn gỗ t.ử đàn, dồn sức ném thẳng về phía Đào thị.
Không thể g.i.ế.c Đào thị, cũng tuyệt đối không thể để Đào thị sống yên.
“Không lẽ người không nên cho ta một lời giải thích!”
Nhữ Dương Bá khẽ thở dài, ánh mắt sắc bén lướt qua gương mặt vặn vẹo vì hoảng sợ của Đào thị, ánh nhìn đầy vẻ dò xét.
Đào thị rốt cuộc có biết bộ mặt thật của Thẩm Hòa Chính hay không.
“Đào thị, hắn cùng một thư sinh thanh tú trên thuyền hoa hồ Khúc Minh, đốt hương uống rượu, làm những chuyện dơ bẩn.”
“Thư sinh c.h.ế.t ngay tại chỗ, Thẩm Hòa Chính thì bị trúng gió nằm liệt.”
Đào di nương trợn tròn mắt, cơ thể không ngừng run rẩy, thất thanh nói: “Không thể nào.”
Thẩm Hòa Chính biết rõ cưới được Cố Vinh liền có thể dễ dàng đoạt được hơn mười vạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-hoa-chieu-chuoc/5053540/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.