Mùa đông dường như đến một đêm, khi Xuân Hòa đi mua quần áo đông thì gặp Diêm Đông ở trung tâm thương mại, anh ta mặc quần áo thường, áo khoác bông màu xám, khăn quàng cổ đen trắng ô vuông quấn hai vòng quanh cổ, một mũ len cầm trên tay, hoàn toàn khác với mọi lần gặp trước đây, râu tóc xồm xoàm, trông vô cùng tàn tạ.
"Anh Đông...", chia cách hai hàng giá để hàng, Xuân Hòa gọi với âm lượng nhỏ, luôn lo sợ nhầm người, trong ấn tượng của cô, Diêm Đông luôn là người gọn gàng nghiêm túc, tóc cắt ngắn, cạo râu sạch sẽ, cúc áo luôn kín đáo cài tới nút trên cùng.
Nên với diện mạo hôm nay, cô hơi ngần ngại không dám nhận ra.
Diêm Đông nghe thấy, nghiêng đầu nhìn sang phía cô, che miệng ho một tiếng rồi mới tiến lại gần, giọng anh ta nghe thiếu khí lực: “Hôm nay không đi học à?”.
"Hôm nay nghỉ tết Dương lịch, còn anh, sao lại ở đây?” Xuân Hòa có rất nhiều điều muốn hỏi, nhưng không biết phải hỏi thế nào, cuối cùng chỉ hạ mắt xuống, “Em tưởng anh đã về thành phố từ lâu rồi.”
“Ở lại đây điều trị bệnh.” Anh ta nói: “Anh đã thôi chức từ lâu rồi, nghỉ phép dài hạn.”
Xuân Hòa ngước lên nhìn anh ta, quả thật sắc mặt anh ta không tốt chút nào, cô hỏi: “Anh bị làm sao vậy?”.
“Có lẽ phổi có vấn đề gì đó, bệnh cũ tái phát.” Anh ta che miệng ho một tiếng nữa.
Diêm Đông gầy đi rất nhiều, áo khoác bông mặc trên người rộng thùng thình, nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-hoa-canh-minh/3472064/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.