Trong giây lát này, Trần Nhất Nhất cảm nhận được một luồng khí lưu từ khoang ngực thẳng tắp trào lên, ngăn chặn cổ họng của nàng, lấp lấy miệng, xoang mũi cùng con mắt của nàng.
Nàng cố gắng chớp mắt, bên trong tầm nhìn Thi Từ đã kéo Đường Chu đi ra.
Nàng kinh ngạc mà nhìn bóng lưng các nàng.
Mười mấy năm bạn bè, Thi Từ chưa bao giờ lấy loại ngữ khí nặng nề này nói chuyện với nàng, cũng chưa từng lộ ra biểu hiện lạnh lùng như vậy đối với nàng.
Nàng không cam lòng, đuổi theo.
Chị Miu nhìn tất cả ở trong mắt thở dài một hơi, chuyện này là sao a? Vốn định tụ hội đơn giản, mời người này, cũng không thể quên người kia chứ?
Tô tổng đung đưa cái đầu, "Sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?"
"Tôi đi xem một chút?" Chị Miu cũng không xác định, nói thật, nàng cũng không muốn dính líu chuyện như vậy.
"Tôi cảm thấy vẫn là cùng em đi nhìn thử đi." Tô tổng cầm cốc rượu lên, "Đương nhiên em quyết định, tôi cũng không muốn dính líu."
Chị Miu cười giận nàng một cái, "Sao tôi có cảm giác chị có chút không thèm đếm xỉa đến?"
"Đương nhiên, nghiêm chỉnh mà nói, đây là 'Khoản nợ' của bạn bè của em, không phải của tôi." Tô tổng khẽ mỉm cười, chớp mắt với nàng.
Chị Miu thở dài một tiếng, "Giao hữu không cẩn thận, tự làm tự chịu."
Tô tổng bị phản ứng của nàng trêu cho bật cười.
Chị Miu trừng nàng một mắt, càng giống như mị nhãn, "Cười trên sự đau khổ của người khác."
"Dù sao cũng không là bạn bè
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-ha-thu-dong/1768042/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.