"Chị rất vui vì em có thể nói với chị những thứ này." Thi Từ vẫn ôm Đường Chu, cái trán dán lên trán cô, "Thu Thu, đừng quá áp lực có được hay không, chỉ cần em ở bên cạnh chị là được rồi."
"Không phải em không nhận lòng tốt của chị, em..." Đường Chu nhỏ giọng nói, "Em không nhìn kỹ là nhãn hiệu di động gì, Trương Tử Nam bỏ ở trong túi, cậu ấy rất tôn trọng chúng ta, cũng chưa hề mở ra xem, cũng không hỏi em, em cho rằng là quà tặng rất đắt tiền, là em quá cuống rồi."
"Em bỏ qua tâm ý của chị rồi, xin lỗi." Đường Chu rất hổ thẹn, đôi mắt ngậm lấy nước, nốt ruồi lệ run lên một cái như đang đánh vào trái tim Thi Từ.
"Không sao." Thi Từ xoa xoa tóc của cô, "Cái này không quan trọng."
Đường Chu hơi chớp mắt, cách đến rất gần, trái tim của hai người đập mạnh đến gần như tần suất giống nhau.
"Mấy ngày nay em đều đang bận chuyện thi đấu... Còn có..." Đường Chu dừng một chút.
"Không cần lo lắng, khẳng định em có thể, " Thi Từ mỉm cười nhìn cô, "Có phải là ngày mốt? Chị có thể đi cổ vũ cho em không?"
Đường Chu suy nghĩ một chút, lắc đầu một cái, "... Chị đi em sẽ khẩn trương."
Thi Từ khẽ cười một tiếng, không kiên trì nữa, hôn lên sợi tóc của cô một cái, khẽ cắn xuống lỗ tai trắng như tuyết của cô, Đường Chu ngứa đến rụt lại, Thi Từ lại nghiêng người tới gần, trêu cô, "Chúng ta đã nhiều ngày không gặp, ngươi không nhớ chị sao?"
Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-ha-thu-dong/1768021/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.