Sáng thứ bảy, nhiệt độ chợt giảm xuống, Đường Chu rời giường liền cảm thấy không đúng, đầu nặng chân nhẹ, mũi không thông.
Cô có loại dự cảm xấu, lập tức lấy ra hai gói thuốc Sài hồ pha nước uống, đi thư viện làm thêm, cả ngày hoa mắt chóng mặt đều không có tinh thần, đến buổi tối, cô lên giường rất sớm, ngủ mê một đêm, hôm sau rời giường chẳng những không có chuyển biến tốt, trái lại càng thêm nghiêm trọng, nghẹt mũi hô hấp khó khăn, viêm họng đau rát cổ.
Cô móc ra hai viên thuốc cảm mạo không biết mua từ lúc nào, nhìn qua còn chưa hết hạn sử dụng, liền nuốt vào, đi đến lớp học, hiệu quả rất kém, đến buổi tối thì đột nhiên sốt.
Đường Chu rất ít khi sinh bệnh, nhưng này lần xem ra là bệnh tới như núi lở, cô cảm giác cái đầu mình giống như một quả lựu đạn sắp nổ tung, chậm rãi lấy áo khoác dày nhất của mình mặc vào, mang giày, xuống lầu chuẩn bị đi đến bệnh viện y tế của trường học.
Bên ngoài gió lạnh đêm dày, cô đi rất chậm rất từ tốn, cơ hồ là nhìn chằm chằm con đường dưới chân, từng bước từng bước mà đi.
Lúc đến bệnh viện, nhiệt độ đã lên tới 39. 5 độ, cần phải truyền nước.
Ngồi trên ghế nhựa của bệnh viện, mờ mịt. Ánh đèn trong phòng truyền nước hơi tối tăm âm lãnh, chỉ có một mình cô. Đường Chu dựa vào ghế tựa, di động lẳng lặng nằm trong túi. Cô lấy ra kiểm tra một vòng lại cất vào.
Những ngày qua Thi Từ phỏng chừng rất bận rộn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-ha-thu-dong/1768012/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.