Cái đầu Thi Hải từ trong chăn chui ra, sờ tới điện thoại di động, nỗ lực mở mắt ra, "Bảy giờ bốn mươi..."
Hắn lười biếng ngáp, tiếng ngáy của hắn trong ký túc xá chập trùng, có một cỗ khí tức ngủ đông không rành thế sự. Nam thành càng ngày càng lạnh, mỗi buổi sáng rời giường quả thực khó như lên trường
Ôi ô hi!
Hắn trong chăn lăn qua lộn lại, thật vất vả trở mình, lại ngáp một cái, mở WeChat ra xem.
"Thi Hải, mình thấy không khỏe, học bổ túc tuần này liền dời lại đi." Đường Chu gửi tin nhắn WeChat.
Hắn lại xem thời gian một chút, là hai giờ sáng gửi tới.
Hắn chống người nửa ngồi dậy, "Được, cậu không thoải mái chỗ nào a?"
Chờ một lúc, Đường Chu không trả lời.
Hắn một lần nữa trở về ổ chăn, lại mơ hồ nhắm mắt một lúc, khi hoàn toàn tỉnh lại, trời đã sáng choang, đến chín giờ rưỡi rồi, phát hiện di động đang chấn động, hắn mở điện thoại ra nhận, "Chị? A... Đường Chu nói với em hôm nay cậu ấy không khỏe, hôm nay không học bổ túc... Ngày mai sao? Hình như cậu ấy chưa nói... Chờ chút, em nhìn lại một chút."
Thi Hải lui ra ngoài nhìn lại WeChat, một lần nữa ấn trở lại, "Cậu ấy nói là tuần này, chính là ngày mai cũng không học bổ túc luôn, không, không nói không khỏe chỗ nào, không, em không biết, ai... Chị, em thật không biết..."
"..." Hắn cầm điện thoại di động lên nhìn một cái, "Cúp rồi?"
"Quái lạ." Thi Hải chậm rãi xoay người, lại đi nhìn WeChat, Đường Chu vẫn chưa đáp lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-ha-thu-dong/1768006/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.