Lời này lúc còn nghĩ ở trong đầu thì cảm thấy phi thường thuần khiết, vừa nói ra, kết hợp với tình cảnh này, nghe vào có cảm giác mình đang ép buộc cô nương nhà lành, đặc biệt là nàng so với cô bé này lớn hơn 10 tuổi, còn là mối quan hệ cô trò cùng trường nữa.
May mà nhân vật chính không phải là mình, bằng không có thể tố cáo mình tội quấy rối tình dục rồi.
Thi Từ nghĩ.
Ai, cũng là vì thằng em trai ngốc nhà mình.
Lần trước khiến cô bé ngã chổng vó, để cho Thi Hải dựa vào cái cớ này đi mời cô bé ăn cơm, cư nhiên Thi Hải lại không thành công.
Đây là lần thứ hai rồi.
Quá tam ba bận (chuyện xấu không xảy ra quá ba lần).
Không biết có phải là ảo giác của Thi Từ hay không, nghe những lời này của nàng, khuôn mặt cô bé trước mặt này lại trắng bệch lại, lông mi rũ xuống, nốt ruồi màu trà giống như đang rung động.
Ông trời ơi! Thi Hải ơi! Mi đã khiến cô bé này chán ghét đến mức nào a!
Chỉ một cái hẹn với mi như vậy người ta cũng không cam lòng.
Thi Từ tự nói với lòng mình rằng tâm địa phải cứng rắn hơn một chút, tự nói với lòng mình rằng máu mủ tình thâm quan trọng đến mức nào, thanh âm cũng không tự chủ mềm mại xuống, "Bạn học Đường Chu, em đừng hiểu lầm, em có thể đi ăn bữa cơm với nó ở căn tin cũng được mà, hay là tham gia câu lạc bộ gì đó cũng được, không thì đi dạo vườn trường cũng tốt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-ha-thu-dong/1767964/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.