Khuông Ngữ Điềm ngủ thiếp đi trong khi chuyện cũ vẫn chưa kể xong. Tư thế ngủ của cô rất ngoan, nhưng vẫn ôm chặt tay anh giống như sợ anh chạy mất.
Ninh Lẫm cẩn thận rút tay ra, sau đó với lấy điện thoại ở dưới gối, vừa nãy anh cảm giác được điện thoại rung lên hai cái, tuy nhiên anh không nói gì với Khuông Ngữ Điềm.
Không có mấy người biết được số điện thoại này của anh, có thể nhắn tin cho anh chỉ có thể là người quen.
Ninh Lẫm mở khóa và ấn vào tin nhắn, nội dung tin nhắn đơn giản, người gửi là Diêu Khởi Đông nhưng giọng điệu lại hoàn toàn khác.
[Anh Đại Ninh, em là Tư Mẫn, khi nào anh rảnh, em có chuyện muốn nói với anh.]
**
Tại một quán cà phê trong thành phố.
Rõ ràng Khuông Tư Mẫn là người hẹn gặp Ninh Lẫm, nhưng vừa ngồi xuống trông cô nhóc còn căng thẳng hơn cả anh.
Khuông Tư Mẫn làm một ngụm hết non nửa cốc cà phê latte rồi mới đặt mạnh cốc xuống, đánh đòn phủ đầu.
Khí thế thì mạnh mẽ, vậy mà lời nói lại rụt rè, “Anh sẽ không nói với chị em chuyện em tới tìm anh chứ?”
“…”
Ninh Lẫm bật cười, gật đầu nói, “Anh không nói.”
Khuông Tư Mẫn gãi mũi rồi lại uống thêm một ngụm cà phê, khi đặt cốc xuống, cô nhóc phát hiện ra trước mặt mình có một chai rượu gạo.
Ninh Lẫm gõ gõ bình rượu, giọng nói như chuông vang, “Em uống cái này đi, cà phê latte không giúp em thêm can
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-ha-thu-dong-roi-lai-xuan/3439286/chuong-41.html