Tay Ninh Lẫm men theo vòng eo mảnh khảnh của Khuông Ngữ Điềm rồi chậm rãi di chuyển về phía ngọn đồi đầy đặn.
Anh đẩy chiếc áo chíp lên cao, khiến hai bầu vú mềm mại mê người nhanh chóng bật ra ngoài, phía dưới bầu vú là vệt hằn đỏ rõ nét do gọng chiếc áo chíp ôm trọn lấy bầu ngực đẫy đà.
Máu trong người Ninh Lẫm sôi sục, anh rải cánh hoa hồng khắp người cô, trên làn da trắng sữa của thiếu nữ là màu đỏ tươi của cánh hoa.
Sắc đỏ rực rỡ cực kỳ mê người.
Yết hầu Ninh Lẫm khẽ chuyển động, đôi mắt sâu thẳm nhìn chằm chằm cánh hoa trên người Khuông Ngữ Điềm. Có vài cánh hoa rơi trên ngực cô, vừa vặn che khuất núm vú vừa mới lộ ra. Phần đùi trong vì dùng lực siết chặt mà hơi lõm lại, ở chính giữa hai chân cũng có vài cánh hoa rớt xuống, phủ lên cả phần mu thịt hơi nhô cao, thậm chí có cánh hoa còn chen vào giữa hai mép thịt hồng hào, chẳng mấy chốc đã dính ướt d*m thủy.
Ninh Lẫm đè lên người Khuông Ngữ Điềm, máu toàn thân dồn hết xuống dưới, anh khàn giọng thầm thì bên tai cô:
“Em là món quà.”
Món quà mà ông trời tặng riêng cho anh.
Hô hấp của Khuông Ngữ Điềm hơi chậm lại, cô quay đầu sang hướng khác, hai mép thịt phía dưới ngại ngùng khép chặt, khiến cánh hoa bị nuốt vào sâu bên trong.
Ánh mắt Ninh Lẫm khẽ biến đổi, anh thô lỗ giật cánh hoa ra khỏi miệng cô bé, trầm ngâm đánh giá dâm dịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-ha-thu-dong-roi-lai-xuan/3439266/chuong-21.html