Cuối cùng cả lớp chỉ có hai người hoàn thành chạy việt dã 20km, một người là Giang Dụ, còn người kia là Ninh Lẫm. 
Gió đêm luồn qua từng phiến lá, nhẹ nhàng lướt qua sống lưng mỗi người. Cả đám sinh viên to xác kẻ đứng người ngồi nhìn hai người chạy vòng quanh thao trường dưới ánh sáng mờ nhạt của vầng trăng cheo leo trên vòm trời, cả hai bọn họ không ai chịu nhường ai. 
Giang Dụ chẳng đoái hoài đến xung quanh, tự mình chạy xong 20km trong đêm tối. Anh đứng nghỉ được một lát thì cậu sinh viên trẻ tuổi kia cũng vác ba lô nhanh chóng chạy tới, cậu ta đi lướt qua anh rồi dừng lại, hai tay chống gối bắt đầu thở dốc. 
Giang Dụ không nói lời nào, còn Ninh Lẫm thì càng không còn sức lực để nói chuyện. Hai người đàn ông im lặng đứng dưới gốc cây, không ai nói gì với ai. 
Giang Dụ đứng trong bóng đêm, dù anh cũng thở dốc nhưng sống lưng vẫn thẳng tắp hiên ngang. Anh phóng tầm mắt nhìn về phía đằng xa, lướt qua những gương mặt mệt mỏi hoặc bơ phờ, cuối cùng mới dừng lại trên gương mặt có chút tái nhợt của Ninh Lẫm. 
“Cậu tên gì?” 
Ninh Lẫm ôm bụng, mọi thứ xung quanh anh quay cuồng rồi dần dần hoá thành bọt nước lênh đênh. Khi nghe thấy Giang Dụ hỏi mình, anh chỉ kịp mở miệng trả lời hai chữ “Ninh Lẫm”, sau đó trước mặt bỗng nhiên tối sầm, tay chân anh bủn rủn, cả người nhẹ bẫng. 
Ninh Lẫm nặng nề ngã xuống đất, cả người dầm dề mồ hôi giống 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-ha-thu-dong-roi-lai-xuan/3439254/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.