Cao Dận là người đọc chiến báo cuối cùng.
Là một trong những con cháu trẻ tuổi xuất sắc nhất của Cao thị, so với Đại tướng quân phụ thân Cao Duẫn tính cách dữ dằn, y lại có tính tình khiêm tốn trầm ổn, rất ít khi bộc lộ cảm xúc ở trước mặt người khác. Nhưng vào lúc này, trong mắt y cũng hiện lên tia ngạc nhiên không thể che giấu được.
Y chần chừ, nhìn sang Cao Kiệu.
– Bá phụ, vậy thì có nên dẫn binh đi nữa không ạ?
Thần sắc Cao Kiệu đã khôi phục lại vẻ bình thường vốn có.
– Theo cách nhìn của cháu thì nên làm thế nào?
– Tử An nghe theo sắp xếp của nhị vị đại nhân ạ.
Cao Kiệu lắc đầu:
– Ta muốn nghe suy nghĩ của cháu.
Nếu như không có tin tức này, Cao thị gia tăng binh cho Ba quận viện trợ Lý Mục, tạm thời không quan tâm chỗ Hoàng đế nghĩ thế nào, với Lý Mục thì đó chính là hành vi đưa than sưởi ấm giữa ngày tuyết rơi. Nhưng mà tình thế hiện tại đã thay đổi rồi. Ai cũng không nghĩ tới Lý Mục dùng sáu nghìn tạp binh lại đánh tan ba vạn binh mã của Viên Tự, dũng mãnh đoạt được Nguyên Thành, một trận chiến mở màn đánh vô cùng đẹp như thế. Lúc này mà vẫn phái binh tiếp viện, dù là Cao gia không thẹn với lương tâm như trong dự tính ban đầu, nhưng ở trong mắt người ngoài chẳng khác nào là mượn cơ hội tranh công.
Huống chi, dù cho không quan tâm người ngoài nghĩ như thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-giang-hoa-nguyet/3066176/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.