Sau bữa tối, đèn trong phòng được bật.
Hẳn là A Đình đã được Lư thị nhắc nhở nên trời vừa tối đã chẳng bám dính lấy a tẩu nữa mà cười khì khì đi ngay.
Lý Mục đưa Lạc Thần trở về phòng, không đi vào mà chỉ đứng ở bên ngoài bậu cửa, nói:
– A Di, ta còn có chút việc rất quan trọng, cần phải ra ngoài một chút. Nàng tự chăm sóc bản thân và đi nghỉ ngơi sớm nhé.
Lạc Thần ngẩn ngơ, trong lòng dâng lên chút thất vọng, nhưng vẫn gật đầu.
Lý Mục cười áy náy với nàng rồi đi luôn.
Lạc Thần ấm ức trong lòng nhưng ở trước mặt A Cúc và mấy thị nữ mà không dám bộc lộ nỗi lòng, chỉ làm như không có việc gì. Lúc tắm gội, nàng cũng không muốn A Cúc hầu hạ, bảo bà ta ra ngoài, mình thì ôm đầu gối ngồi co ro trong thùng tắm, đầu dựa vào trên vách thùng tắm, nhắm mắt lại.
Thùng tắm bốc lên hơi nóng mù mịt, dần dần hơi nóng từ từ đông lại ở trong không khí, hóa thành từng viên bọt nước trong suốt li ti, dính trên lông mi và lông mày của nàng. Lạc Thần vẫn dựa như vậy, không nhúc nhích, như là đã ngủ, trong đầu lại nghĩ đến những bối rối vẫn luôn quanh quẩn trong lòng nàng mấy ngày qua.
Mấy ngày đi đường, Lý Mục và nàng ở cùng khoang, hai người cùng ngủ cùng giường.
Hắn tất nhiên là chăm sóc nàng rất dịu dàng chu đáo. Luôn luôn là như thế. Nhưng lại không hề chạm vào nàng dù chỉ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-giang-hoa-nguyet/3066153/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.