Sáng sớm hôm sau, Lạc Thần dậy sớm, lúc tiễn Lý Mục thượng triều thì nhận được một tin tức.
Ngay đêm hôm qua phụ thân nàng đã đi rồi, ông lặng lẽ đi từ cửa hông Cao gia, ngoài người gác cổng biết ra thì không làm kinh động đến bất cứ hạ nhân nào cả.
Cùng đi với ông chỉ có một mình Cao Thất.
Nàng chạy như bay đến phòng ngủ của cha mẹ đẩy cửa ra, quả nhiên trong phòng không có bóng dáng của ông. Nàng chạy tới thư phòng, trong thư phòng cũng trống không, chỉ còn lại một phòng đầy sách được xếp gọn gàng chỉnh tề ở trên giá đựng sách, như là chờ đợi chủ nhân của chúng nó không biết đến khi nào sẽ trở về và mở lại lần nữa.
Cho dù đã biết phụ thân quyết định ra đi, sẽ rời khỏi Kiến Khang, nhưng vào lúc này khi mà sự việc đó xảy đến nhanh như vậy, Lạc Thần vẫn cảm thấy khổ sở vô cùng. Khổ sở bởi vì mẫu thân đến nay sống chết không rõ, rất có khả năng không còn sống trên đời này nữa, mà phụ thân có lẽ dành cả quãng đời còn lại của ông sẽ biết là vô vọng nhưng vẫn không ngừng tìm kiếm. Cũng khổ sở vì Lý Mục.
Không ai hiểu rõ hơn so với nàng hắn bài xích toà hoàng thành này đến mức nào.
Tuy nhiên, chính là vì hành động cưới nàng của hắn trước đây, dẫu cho hắn thật sự đã từng có dã tâm đ ến mức cha từng không dung thứ, tới hiện tại rồi, Lạc Thần biết, hắn cũng đã phải tự bẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-giang-hoa-nguyet/2782393/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.