Cao Hoàn quay mặt lại, nhìn thấy Cao Dận chạy gấp từ trong viên môn đi ra, thu thanh kiếm đặt trên cổ vị thiên tướng kia xuống, cười lạnh nói:
– Cao tướng quân đúng là uy phong ghê. Làm thứ sử Dương Châu không đủ còn muốn làm thứ sử Trường An nữa hả? Nhưng mà tôi nói cho huynh biết, thứ sử Trường An này không dễ làm đâu. Nếu huynh muốn làm thì phải hỏi xem quân dân Trường An có gật đầu đáp ứng hay không đã.
Cao Dận vẫn chưa nói gì cả, chỉ kêu toàn bộ quân sĩ bao vây Cao Hoàn lui hết, nói:
– Tử Nhạc, huynh biết đệ rất bất mãn với huynh. Huynh vẫn luôn kính trọng Đại Tư mã. Nhưng mà trước đó hắn có hành vi bắt cóc bệ hạ, làm tổn hại đến cục diện đàm phán hòa bình của triều đình, tự tiện dụng binh, đó không phải là hành vi của một thần tử nên làm. Chuyến đi này của huynh chỉ là phụng mệnh hành sự mà thôi. Huynh không hề muốn chức vị thứ sử Trường An, cũng không muốn là địch của Đại Tư mã và quân dân Trường An. Chỉ cần Đại Tư Mã đáp ứng tạm thời đình chỉ quân đội, để triều đình được hòa hoãn nghỉ ngơi, rồi mới quyết định là nghị hòa hay chiến, để huynh còn có lời giải thích với triều đình. Nếu như hắn có lý do khó nói, huynh cũng có thể chuyển lời hòa giải với triều đình.
Y dừng một chút.
– Nếu không, với cục diện hiện giờ, triều đình sẽ buộc phải theo Đại Tư Mã đi đánh Yến quốc, chiến hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-giang-hoa-nguyet/2782374/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.