Biên tập: Mr.Downer
Lớp tuyết trắng xoá trên đỉnh Nạp Cáp Cách Nhĩ quanh năm không bao giờ tan.
Người ta đồn rằng chỉ cần vượt qua nó thành công, rồi băng qua rừng thông kín kẽ không một khe hở cùng tuyết nguyên mênh mông, là có thể tìm đến lối vào Ma Vực trong truyền thuyết. Trăm ngàn năm qua, vô số người trước ngã xuống, người sau tiến lên tìm đến nơi này, không biết đã bị núi tuyết nuốt chửng thành những bộ xương vô danh, hay là đã được toại nguyện như mong muốn.
Ánh tà dương ảm đạm chìm xuống mặt tối của dãy núi, kéo dài bóng dáng hai người đang đi tới từ xa xa.
“Ngu huynh, tiểu thư đã hạ lệnh, dặn không được tự tiện hành động. Hơn nữa…” Người cao hơn một chút dường như cảm thấy lạnh cóng, bọc kín xiêm y trên người, rồi mới đè thấp giọng nói tiếp, “Hơn nữa ta luôn cảm thấy hình như có thứ gì đó đang ngầm nhìn trộm.”
“Ngươi sợ thì cứ đi về, ta ngược lại muốn nhìn xem, rốt cuộc là thứ gì đang giả thần giả quỷ!”
Người thấp hơn kia có hình thể cường tráng, đẩy đồng bạn đang muốn ngăn cản ra, “Đừng cản ta!”
Toàn bộ sự tình phải nói tới từ chiến loạn phía nam: Tiểu quốc Nam Hề trong năm gặp đại hạn, cuối năm gặp tuyết tai, thiên tai hại người, khiến cho dân chúng sống lang thang, bụng ăn không no quyết định khởi nghĩa vũ trang, còn các nước xung quanh luôn nhìn chằm chằm, muốn nhân cơ hội để được chia một chén canh. Vài trận giao tranh lại dẫn đến rất nhiều chuyện rắc rối, ngọn lửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-dinh-tu-man-sinh/40842/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.