Biến hóa tinh tế kia, có thể ảnh hưởng gì chứ? Rõ ràng là đại thiếu gia Từ gia mặt người dạ thú, nhân cơ hội sàm sỡ nàng!
Oanh Oanh tức giận đến nỗi suýt cắn vỡ răng bạc, một hồi lâu sau, mới miễn cưỡng nâng bàn tay run rẩy lên, hai ngón trỏ chống mỗi bên, nén xuống đỉnh ngực mình.
Nàng không dám dùng sức mạnh, chỉ nhẹ nhàng ấn ấn, cố gắng làm cho hai hạt cứng cáp kia lắng xuống, trở lại trạng thái bình thường.
Nhưng Từ Lễ Khanh đang ở ngay bên cạnh, ánh mắt trần trụi, sáng lóa rơi trên người Oanh Oanh, tựa như tò mò lại như đánh giá, thong thả, nhìn nàng vuốt ve trái ngọc đào... rất có áp bức. Kết hợp với lực đạo thực sự tồn tại ở vùng ngực, không hiểu sao, lại khiến người ta có cảm giác như chính hắn đang chơi đùa.
Do đó, chẳng những không lắng xuống, đỉnh ngực màu hồng của Oanh Oanh càng cứng hơn, từ ban đầu chỉ là do lạnh mà sinh ra sự căng tràn, dần dần biến thành động tình thực sự.
Có chút ngứa ngáy.
Sợ bị đại thiếu gia phát hiện, Oanh Oanh không dám chạm vào nữa, bản năng nhìn về phía hắn, đáng thương cầu xin: "Không ấn trở lại được..."
Từ Lễ Khanh tỏ vẻ tốt bụng, hỏi: "Cần ta giúp một tay không?"
Oanh Oanh gật đầu.
Hắn liền ngồi xuống, kéo Oanh Oanh lại gần, ngón tay khéo léo chạm nhẹ lên ngực nàng, nói: "Ta đọc sách y học viết, nước miếng có thể giảm sưng, ngươi chịu đựng một chút."
Hắn há miệng ngậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-de/3417716/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.