Chuyện cậu hỏi về cha mẹ mình giống như một tín hiệu, chứng minh Hòa Quân đã lớn, không còn giống như trước đây, cái gì cũng không hiểu, cái gì cũng không để ý.
Cậu bắt đầu muốn tìm hiểu về cha mẹ mình, cuộc sống của mình.
Sau khi bọn họ về, cho dù Hòa Quân không thúc giục, Đường Uyển cũng tự động đi tìm di vật của Hòa Ngôn Chi liên quan tới cha mẹ Hòa Quân.
Mấy năm trước, anh bắt đầu mang Hòa Quân đi tảo mộ, hai người tảo mộ rất đơn giản, chỉ mang chổi đến sau núi quét tước một chút rồi thắp mấy nén nhang, bày chút bánh trái.
Tư liệu Đường Uyển thấy nhiều nhất đều là những ghi chép liên quan tới từ đường của Hòa gia, nơi đó là nơi Đường Uyển không thể đi vào, đó là nơi bài bàn thờ, bài vị của từng người trong Hòa gia, Đường Uyển không phải người nhà họ Hòa, anh không thể vào được.
Đường Uyển suy nghĩ thật lâu, quyết định để Hòa Quân đi vào, tự mình tìm hiểu một chút trong từ đường.
Hòa Quân kiên quyết kéo anh vào, nhưng cậu biết Đường Uyển là một người truyền thống, tuân thủ các quy tắc được đặt ra, chuyện không liên quan tới mình, anh sẽ không dây dưa vào.
Đầu tiên, Hòa Quân mở cửa, chưa tới mười giây sau đã bước ra, trong đó quả nhiên giống với suy nghĩ của cậu.
Hòa Quân bịt mũi mình lại, nói với Dương Uyển. "Anh, không phải em không muốn vào mà là bụi bặm bên trong quá nhiều."
"Hả?"
Đường Uyển ngẩn người, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-da/2995321/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.