Đường Uyển ngì cùng với Hòa Quân, mặc dù chuyện này là do Hòa Quân đề nghị nhưng Đường Uyển cũng chẳng phản đối. Thế nên bọn họ ngủ chung.
Phòng ngủ của bọn họ là phòng của Đường Uyển. Nơi đây không to như phòng Hòa Quân vì đây là phòng dành cho khách, thế nên giường cũng không lớn bằng giường của Hòa Quân.
Hòa Quân ngoan ngoãn bỏ lọ hoa lên tủ đầu giường. Cậu thật sự rất thích những bông hoa này.
Đường Uyển đóng cửa lại, lúc quay đầu lại, đứa nhỏ cũng đã đắp chăn xong, ngửa mặt nhìn trần nhà. Đường Uyển cảm thấy có chút buồn cười. Sao lại sốt ruột như vậy?
"Cái giường này hơi nhỏ nha!"
"Không sao. "
Sau khi Hòa Quân đắp kín chăn, liền nghiêng người sang tha thiết mong chờ nhìn Đường Uyển, dáng dấp kia, giống như là lại nói: Lại đây ngủ đi ngủ đi
Đường Uyển cười cười, sau đó suy nghĩ một chút, đang chuẩn bị mở cửa.
Hòa Quân lập tức cuống lên, hơi ngồi dậy, hỏi: "Anh muốn làm gì?"
Cậu hỏi câu cuối cùng có chút gấp gáp.
Đường Uyển còn chưa kịp trả lời, cậu đã tiếp tục nói. "Nếu anh không muốn ngủ cùng em thì cứ nói. Tại sao để em vào đây ngủ còn anh thì đi?"
Nói xong cũng cúi đầu xuống, không nhìn Đường Uyển.
Cậu cho rằng Đường Uyển ra ngoài là vì muốn tới ngủ ở chỗ khác.
Đường Uyển dở khóc dở cười nói: "Em làm sao vậy? Anh chỉ muốn đi lấy chăn thôi."
"..."
Hòa Quân quả thực không mặt mũi gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-da/2995314/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.