Chớp mắt một cái, năm nay Hòa Quân đã 12 tuổi.
Năm nay Hòa Quân học lớp 6, đã là một thiếu niên tuấn tú. E rằng cũng không coi là vậy, bởi vì vị thiếu niên này thấp lại hơi gầy, làn da của cậu tái nhợt, khuôn mặt cũng không được hồng hào, chưa bao giờ tham gia các hoạt động ngoài giờ lên lớp. Cậu chỉ ở trong phòng học đọc sách, chơi cờ, nhiều nhất thì là đánh bài.
Thời gian cũng từ từ đi vào thế kỷ 21, thời đại mới, có đủ loại tin tức khắp nơi. Bọn họ ở trấn nhỏ phía Nam cũng đã hình thành nhiều trào lưu mới.
Con gái mặc váy đỏ càng ngày càng nhiều, quần áo mới, vải vóc mới, đủ loại kiểu dáng. Trong lớp học có rất nhiều bạn nam có quần bò, bởi vì loại vải vóc này chịu được mài mòn, không phải mới mặc đã rách. Thế nhưng Hòa Quân không thích, vẫn luôn mặc loại quần vải kia.
Đường Uyển nói, loại này thoải mái hơn.
Nhà ai cũng có người trẻ tuổi đi làm, năm nào cũng về rồi mang nhiều tin tức mới. Chẳng hạn như Bắc Kinh tỏ chức Á Vận Hội...
Chỉ ngoại trừ Hòa gia.
Nhà của bọn họ chỉ có hai người, là Hòa Quân và Đường Uyển.
Vậy nên cuộc sống của bọn họ cứ như vậy trôi qua, không chút thay đổi. Có lẽ chuyện thay đổi duy nhất là Hòa Quân càng ngày càng lớn, Đường Uyển cũng đã thành niên.
Trong thôn có lời đồn đại và đánh giá về Hòa gia, liên quan tới Hòa Quân chính là, một cậu bé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-da/2995299/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.