Nàng không buồn để tâm, chỉ cười nhạt, nhìn thấy đám lính Tây Nhung đang khiêng tài sản từ hậu viện ra, liền bất ngờ ngồi xổm xuống cạnh ta, tay đặt lên vai ta.
Nàng khẽ nhếch môi, ánh mắt đầy vẻ oán độc, từ từ ghé sát vào tai ta, nói nhỏ nhưng rõ ràng từng chữ: "Nhưng bây giờ, ngươi đã rơi vào tay bọn chúng, những gì ta đã chịu, ngươi cũng nên nếm thử một chút."
Lời của Tần Sương Sương vừa dứt, tay nàng bất ngờ dùng lực, khiến lớp áo trên vai ta rách toạc, để lộ một mảng da thịt lớn.
Động tác của nàng quá đột ngột, ta hoàn toàn không kịp phản ứng.
Cùng lúc đó, ta thấy ánh mắt như sói đói của đám lính Tây Nhung đang dồn dập chiếu vào mình, ánh mắt tràn đầy dục vọng đáng sợ.
Chúng từ từ vây lại gần ta, miệng lẩm bẩm thứ ngôn ngữ ta không hiểu, gương mặt xuất hiện những nụ cười quái đản.
Dẫu ta cố giữ bình tĩnh, nhưng cảm giác sợ hãi vẫn lan tràn, khiến đầu óc trở nên trống rỗng.
Khi bàn tay của tên lính Tây Nhung cầm đầu cùng với nụ cười ghê rợn của hắn sắp đặt lên vai ta, thì trong tích tắc, động tác của hắn đột nhiên khựng lại.
Nụ cười trên mặt hắn đông cứng, đôi mắt trợn to, rồi hắn ngã gục xuống đất không một tiếng động.
Ngay sau đó, từ phía cửa vang lên giọng nói quen thuộc của Lâm Tiêu: "Ta chém! Lũ cặn bã này dám trói nữ nhân, đúng là không phải con người! Các huynh đệ, cho lũ chó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-co-hen-hoa-chang-loi-hen/3732063/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.