Buổi sáng, lúc tỉnh dậy, Cố Kỳ Nguyên không nhớ nổi mình vào phòng bằng cách nào. Anh vừa bước chân ra khỏi phòng thì cửa phòng đối diện cũng mở. Ba Lý Nguyễn trông không tốt hơn anh là mấy, gãi gãi đầu từ trong phòng ngủ đi ra.
Xem ra, tối hôm qua chỉ có hai người họ uống say.
“Chú Lý, chào buổi sáng.” Cố Kỳ Nguyên thầm nghĩ, rượu nếp tự ngâm này chất lượng tốt ghê, uống nhiều thế mà ngủ dậy không bị đau đầu,
Lý Thành Thụy sững sờ một giây rồi mới nhớ ra tối qua nhà mình có thêm một người, nhưng vừa nghĩ đến tâm tình ông lại không vui, chỉ ngẩng đầu liếc Cố Kỳ Nguyên một cái rồi đi thẳng đến phòng ăn.
Cố Kỳ Nguyên cười hì hì, tâm trạng rất vui.
Con đường sau này sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Cố Kỳ Nguyên không biết Lý Nguyễn đã nói gì với mẹ, nhưng đến lúc ăn sáng, anh biết việc này không thể qua loa được.
“Nguyên Nguyên à, lúc về con hỏi ba mẹ con, lúc nào hai nhà có thể cùng nhau ăn cơm và bàn bạc chuyện của con và Nguyễn Nguyễn.” Nguyễn Mẫn tủm tỉm cười chứng tỏ tâm trạng bà đang rất tốt.
Không gì làm bà vui bằng việc con gái tìm được một chỗ dựa tốt.
Cố Kỳ Nguyên ngẩn người, cúi đầu nhìn Lý Nguyễn đang yên lặng, trong lòng vui vẻ ngập tràn quay sang phía Nguyễn Mẫn liên tục gật đầu, “Vâng ạ! Dì Nguyễn, con về sẽ lập tức nói với ba mẹ. Mấy ngày nữa con sẽ mang Nguyễn Nguyễn về nhà con ăn cơm.”
Nguyễn Mẫn thấy Cố Kỳ Nguyên còn sốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-am/1110362/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.