mà, sao nhà không có ai hết? chị My lại bỏ đi đâu rồi, nhà tôi tuy nhỏ xíu chật chội, nhưng mà không có buồn như thế này..
tôi bỗng nhớ tới lời Long khi cậu ấy tự nhiên nhắc tới sự cô đơn..
“Yêu là có ai đó để nhớ đến khi cô đơn”…
hoặc là đại khái như vậy..tôi không nhớ rõ lắm..
và thế là, tôi tội nghiệp anh bạn hách dịch này 1 chút..
“Long ơi..”
ack
lần đầu không thấy gì, tự nhiên cậu ấy xin xỏ, thì lại thấy kỳ kỳ..
“có uống không, không tớ về áh!”
“uống!!”
oh..hohooo…có tác dụng.. happy.gif
Long ngồi dậy uống ực ly nước lọc, còn ly lạnh, tôi cũng uống 1 hơi..
gần 11h rồi.
“bữa chiều tối nhớ uống thuốc nha, tớ về đây”
“hey, Xu lừa tớ à? bảo tớ uống sẽ không về mà!”
“tớ bảo thế hồi nào?”
“thì nói không uống sẽ về, vậy uống thì nghĩa là không về!!”
“ha?? không phải vậy!!”
“không ĐƯỢC VỀ!”
thình lình Long nhảy qua chỗ tôi ngồi và…vòng tay ôm chặt tôi, ôi trời đất, cậu ấy…ÔM tôi!!!!!!!!!!!!
con trai.. ôm tôi……………NO!!!
tôi la lên và xô cậu ấy ra, đứng phắt dậy, vẻ mặt đỏ bừng bừng, không biết vì giận dữ, hay vì… ngượng nữa..
“..c..cậu…làm gì vậy…hả?”
“giữ Xu Xu lại với tớ.”
“..g…giữ…gì..gì chứ!!”
Long cúi mặt buồn rười rượi, tay vò vò cái lai áo tôi, giọng thảm chưa bao giờ thảm hơn..
“ở nhà buồn không thể tả, con mèo nó cũng ngủ mất rồi. Xu Xu ở lại với tớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xu-xu-dung-khoc/2922484/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.