Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80
Chương sau
tôi rụt vai, nheo mắt cười hí hí… nghĩ tới 2 anh bạn này mà kêu tên như thế, thì cũng dễ thương đấy chứ! “nếu vậy thì thằng Hùng là Hu Hu, nhỏ Thảo là Tha Tha….. eh, Thúy Lan cũng La La, sao phân biệt được với mày, Lãm?” “thì tao là Lã Lã…” “huh?haha… vậy Hùng phải là Hù Hù…trời ơi, buồn cười quá…” “Lo Lo” cứ ôm bụng cười, còn “Lã Lã” cũng nhăn răng nhìn tôi, tôi thoáng nghĩ tới Đu Đu, nếu mà tên bỏ dấu như vậy, thì cậu ấy phải là Đừ Đừ ^^ ^^ hey, mấy giờ rồi ta? cầm ly sữa tươi úông 1 hơi, tôi nằng nặc đòi về, bụng đói cồn cào, và phần nữa vì muốn sang kể cho Đu Đu nghe, vụ tôi đi thi hay như thế nào.. ………. “mày đón xe về đi, tao chở Xu Xu.” “uh.” “thôi, cậu chở Lãm về, tớ đón xe!” “ko được, lúc sáng đã nói với ba Xu rồi.” vẻ mặt quyết đoán, Long bảo tôi lên xe, còn Lãm lùi lại vài bước, khóac tay đồng ý kiến với Long. sao 2 người họ cứ thích ép buộc tôi? hèn gì mà ai cũng bảo tôi là Xu khờ… “tớ ko lên” tự ái trong tôi dâng lên bất tử, tôi ko muốn bị điều khiển nữa. tôi đi thẳng ra chỗ chờ xe búyt, ngồi ở đó. 2 phút sau, Long chạy xe ngang trước mặt tôi thắng cái két. Lãm đủng đỉnh đi chậm từ phía sau… “lại chơi trò gì nữa đây?” “….tớ đi xe búyt thôi.” “tôi có bắt cóc Xu đâu mà sợ!!” “ko phải sợ.. mà là ko thích.” gạt chống xe nghe cạch 1 tiếng, Long nhảy phóc lên chỗ tôi ngồi, rối dùng sức kéo tôi dậy.. “đi mà… nào…ngoan!!” “nếu Xuân ko thích thì mày ép làm gì.” lúc này, Lãm đã đi tới chỗ giằng co của 2 chúng tôi, thản thừng buông 1 câu lạnh lùng với Long. Long dừng tay lại, ngó anh bạn thân đăm đăm… “dạo này, sao mày hay xen vào chuyện của tao vậy?” “vì Xuân ko giống mấy đứa con gái khác.” “…nhưng ko phải mày từng nói sẽ ko can thiệp sao?” “trừ lần này.” Long bỏ cánh tay tôi ra, quay mặt về hướng Lãm, họ nhìn nhau rất lạ, trong mắt có 1 cái gì sục sôi.. tôi bỗng sợ..họ đánh nhau… 2 L Karate mà đánh nhau, thì …ruồi muỗi chết. mà ruồi muỗi ở đây, ngoài tôi ra thì còn ai? TT___TT vội vã đứng dậy kéo Long ra, tôi lí nhí trong giọng sợ sệt hy vọng họ ko vì cái vụ “tự ái đột xuất” của tôi mà gây gổ với nhau.. “thôi, tớ đi xe Long vậy…” “ko, Xuân ko cần phải nghe theo nó, nếu Xuân ko muốn!” thật nhanh, Lãm bắt lấy cổ tay trái tôi giật lại, gần như kéo hẳn tôi về phía cậu ta.. mắt vẫn quắc sắc nhìn Long. ôi…thế này thì làm gì đây…sao lại vậy… biết thế lúc nãy tôi ok đại cho rồi..@__@ “XU XU!!” trong lúc căng thẳng giữa 2 anh bạn Lo Lo và Lã Lã, tôi nghe tiếng gọi quen thuộc của người mà tôi luôn mong đợi, Đu Đu. cậu ấy đang ngồi trên xe đạp, mặc áo thun đồng phục trường Gia Định, dừng cách chiếc xe máy của Long khoảng vài bước. “AH!! ĐU ĐU~~!!!!” tôi quay ra kêu tên Đu Đu 1 cách sung sướng ^-^ định chạy tới chỗ cậu ấy để về nhà, nhưng tay Lãm vẫn giữ chặt ko buông ra. Hơ… từ chỗ đối mặt với nhau, Lãm và Long quay lại cùng nhìn về Đu Đu, bên cạnh 1 con Xu Xu đang bị ép giữa 2 người, buông tớ ra.. tôi nhìn Đu Đu cầu cứu. và cậu ấy, như mọi lần, ko bao giờ bỏ mặc tôi, nhấc đầu xe đạp lên lề, Đu Đu đạp tới chỗ 3 chúng tôi đang đứng cùng nhau. “eh, tụi bây làm gì Xu Xu vậy?” vừa dứt lời, Đu Đu phóng xuống và tiến lại, tôi cố thóat khỏi 2 anh bạn L, cùng lúc, Đu Đu kéo tôi ra theo. “2 tên con trai ăn hiếp 1 đứa con gái yếu đuối, ko mắc cỡ hả?” có điều này, mọi người cần phải biết, khi mà Đu Đu đối đầu với ai, cậu ấy cực kỳ xấu tính và bạo lực đừng nói là 2L Karate, cho dù có …4L cũng chưa chắc thắng nổi Đu Đu. mà câu nói của Đu Đu vừa rồi, có vẻ “giang hồ” và giọng điệu thách thức, như xóc óc 2 anh bạn kia. tôi bắt đầu thấy sợ thêm hơn… “thôi, mình về đi, Đu Đu!” “bọn nó ăn hiếp cậu, sao bỏ qua được???” mặc cho tôi cố nài nỉ và lôi cậu ấy về, Đu Đu như đổ bê tông ở chân, ko hề nhúc nhích..
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80
Chương sau