trống trận rung trời cửu tiêu động, long vũ thật hình hãn vô cùng 
trống trận rung trời động cửu tiêu, con rồng dũng mãnh ẩn hiện lượn vòng 
“Xem ra Đế Thuấn sớm có chuẩn bị.” 
Ứng Long ngẩng đầu nhìn qua thiên binh thiên tướng trong mây, “Chỉ là, bản tọa luôn luôn không thích bị người quấy rối.” 
Hắn tay trái vung lên, phía sau mười hai giáp vệ chỉnh tề muôn người như một, qụy khủy chân cùng kêu lên: “Thuộc hạ nhất định không làm nhục mệnh!” Huyền giáp khôi hạ, mỗi một đôi mắt chiến ý ngập trời. 
Mười hai long vệ, tứ lúc theo Ứng Long rời khỏi thiên giới trấn thủ hành cung phương Nam, đã có mấy nghìn năm chưa từng vào chiến trường. Hôm nay nghe được trống trận rung trời động địa, cường địch phía trước, cũng không có chút xíu ý khiếp sợ, trái lại mỗi một người nhiệt huyết sôi trào. 
Giáp vệ quỵ gối phía trước, chính là Sư Linh. Lúc này hắn đột nhiên ngửa đầu, há mồm rống giận, gầm lên giận giữ dần dà vọng xuyên qua màn nhĩ ‘ù ù’ điếc tai, truyền khắp cả vòm trời, toàn thân bùng lên kim mang gai mắt, long thân phút chốc biến thành đoàn sáng vọt thoát ra, thẳng tắp bay lên không, lượn trên mây cuốn cùng gió bay thẳng đến chiến trận với thiên quân. 
Kèn lệnh réo rắt ngân lên, chúng giáp vệ bày ra chân thân, tường long bay liệng trên trời cao, dương nanh múa vuốt, uốn lượn phía chân trời, vút thẳng lên cửu tiêu. 
Tường long trong long tộc thiện võ, vô cùng dũng mãnh, đa phần điều trở 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xu-thien-dan/2086810/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.