tụ long uyên hạ thiên niên mưu, lưỡi mác thiết lý đạp leng keng
ngàn năm rồng tụ vực sâu, lưỡi mác thiết lý đạp leng keng
Thiên Xu im lặng, yêu lại trở thành tiên, yêu tà ác ma lại đi đường chính đạo, vốn dĩ từ xưa đến nay mãi mãi không đổi, không người nghi vấn lại càng chưa từng có người dám can đảm phá vỡ, thế nhưng Ứng Long một thân ngông cuồng tự tin thực lực bản thân, nghịch chuyển Càn Khôn chống lại thiên mệnh.
Cuồng vọng như vậy, bá đạo như vậy… Nhưng chính là bướng bỉnh không nghe, cam đảm như thế kiêu ngạo bá đạo nghịch trời xanh, rốt cuộc muốn đọa thiên nhân xuống dưới làm yêu, tinh, quái, ma thuần phục đi theo, trong một đêm, hưng trăm vạn yêu chúng, giương cờ nghịch thiên.
Đáng tiếc, hắn cùng với hắn, cuối cùng đứng ở hai chiến tuyến đối địch nhau.
“Đồ thán sinh linh, chỉ vì mong muốn dục vọng của bản thân, long vương khiến bản quân thật khó có thể lý giải.” Loạn nghịch thiên, khiến cương thường trong thiên địa đại biến, thế gian mười năm đại hạn, thậm chí đất nhưỡng màu mỡ vùng Trung Nguyên, người chết đói trăm vạn, sau cùng phải dùng vỏ cây để ăn, người ăn người.
Trời cao thương xót, thương sinh linh lịch kiếp, có thể nào định thắng thua.
Ứng Long nghe tiếng chủ đề, ngưng mắt nhìn bên cạnh đích nam tử.
Cũng không có ý thuyết phục, chỉ nói: “Người sống trên đời ai không tránh khỏi mắc sai lầm, há lại muốn ai cũng giống ai hay sao?” Ống tay áo vung lên, long
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xu-thien-dan/2086806/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.